Hè đến rồi!
Đối với học sinh, mùa hè là mùa thích nhất. Sau một năm học mệt mỏi, được nghỉ ngơi thoải mái thì vui khỏi phải nói.
Hè năm nay, em cũng như bao bạn khác được nghỉ hè.
Năm nay một mùa hè tuyệt vời. Thời tiết dìu dịu với những tia nắng vàng tươi hay những cơn mưa rào mát rượi. Với thời tiết như vậy thì không thể không đi du lịch được. Gia đình em đã đi nghỉ mát tại Nha Trang.
Nghỉ hè vừa qua, tôi được ba mẹ cho về quê chơi. Ở đây, tôi đã có nhiều kỉ niệm đẹp, nhiều khoảnh khắc đáng nhớ. Tuy vậy, tôi thích nhất là khoảng thời gian được ngắm bình minh trên cánh đồng lúa - một cảm giác rất khác, rất kì lạ.
Mùa hè đó là một mùa mà trẻ con chúng tôi thích nhất!
Không ấm áp như mùa xuân, mát mẻ như mùa thu hay lạnh lẽo như mùa đông, mùa hè oi nồng nóng bức nhưng lại khiến chúng tôi thấy rất thoải mái.
Mỗi mùa hạ tới, lòng tôi lại nôn nao, nhớ lại kỉ niệm tuổi thơ, mỗi khi được về quê, được chơi với đám trẻ mục đồng, và nhất là lại được ăn những que kem mát lạnh từ chú bán kem.
Thế là một mùa hè nữa lại sắp về, khi hè về các chùm hoa phượng nở đỏ rực một góc sân trường, phía bên kia là những chùm hoa bằng lăng cũng đua nhau khoe sắc. Hè có những tiếng ve râm ran với những cái nắng chói chang.
Nếu ai hỏi em: Cảnh vật nào để lại cho em nhìu ấn tượng sâu sắc nhất? Thì em sẽ trả lời rằng: Đó là ngôi trường tiểu học thân thương. Nơi in dấu bao kỉ niệm đẹp của tuổi học trò.
“Ba tháng biết lẫy, bảy tháng biết bò, chín tháng lò dò biết đi”. Bà tôi nói đúng về thằng nhóc Minh Tâm, em trai tôi, vừa chín tháng đã lẫm đẫm tập đi và bi bô tập nói.
"Cánh cò cõng nắng qua sông
Chở luôn nước mắt cay nồng của cha
Cha là một dãi ngân hà
Con là giọt nước sinh ra từ nguồn."
Bố, bố là người mà tôi luôn kính trọng và mang ơn bởi công sinh dưỡng và chăm sóc cho tôi nên người.
Trong cuộc sống hàng ngày, có biết bao nhiêu người đáng để chúng ta thương yêu và dành nhiều tình cảm. Nhưng đã bao giờ bạn nghĩ rằng, người thân yêu nhất của bạn là ai chưa?
Gia đình tôi không khá giả, mọi chi tiêu trong gia đình đều phụ thuộc vào đồng tiền bố mẹ kiếm được hàng ngày. Dù bệnh tật, ốm đau nhưng bố chưa bao giờ chịu đầu hàng số mệnh.
Trong gia đình tôi, bố là người yêu thương tôi nhất. Bố luôn luôn lắng nghe mọi người nói và đặc biệt là tôi.
Bố có một thân hình to, cao, khoẻ mạnh. Bố rất khoẻ và luôn giúp đỡ mọi người trong gia đình.
Người Thanh Hóa nào khi xa quê hương nhớ về quê mình, đầu tiên chắc chắn sẽ nghĩ đến dòng sông Mã đầu tiên và luôn tự hào về nó.
Từ trên cầu Hàm Rồng nhìn xuống, sông Mã như một dải lụa êm đềm chảy ngang mảnh đất xứ Thanh.
Nơi em đang sống có biết bao cảnh đẹp mà chắc hẳn mỗi người khi xa quê ai cũng luôn nhớ. Nhưng có lẽ in đậm trong em nhất đó là hình ảnh con sông quê hương.
Em không biết dòng sông bắt nguồn từ đâu
"Quê hương ai cũng có một dòng sông bên nhà. Con sông quê gắn bó với tuổi thơ đời tôi… ". Đó là lời một bài hát rất hay. đúng vậy quê hương em cũng có một dòng sông hiền hoà và thơ mộng.