Cảm nghĩ của bạn về những ngày đầu dưới mái trường Trung học phổ thông

Quãng đời học sinh 12 bậc nói dài cũng thật dài, nói ngắn cũng thật ngắn. Trong quãng đời ấy chắc hẳn ai trong chúng ta cũng có những kí ức tươi đẹp đọng mãi trong tâm trí không gì có thể xóa nhòa. Tôi cũng vậy, ấn tượng về ngày đầu tiên học tập ở ngôi trường THPT Nguyễn Huệ sẽ mãi mãi là một hồi ức đẹp không thể nhạt phai…

Trải qua ba tháng hè đầy hồi hộp và lo lắng, cuối cùng tôi cũng đã đặt chân vào ngôi trường mà hồi nhỏ lúc nào đi ngang qua tôi cũng để tâm nhìn những anh chị học sinh mà quyết tâm, phấn đấu.

Ngày tựu trường đầu tiên của phổ thông cũng là ngày đầu tiên ta mặc áo dài

Ngày tập trung tôi háo hức mặc đồng phục đến trường. Cảm giác thật kì lạ, tôi nhìn lại chính mình trong gương mà tự cười, đã ra dáng một nữ sinh cấp ba rồi đấy! Tháng 8, bầu trời ở Huế trong vắt không một gợn mây, nắng dịu nhẹ trải dài trên mặt đất. Đứng trước cánh cổng trường Nguyễn Huệ mở rộng tôi thấy thời gian như ngừng lại. Trường sao xa lạ đến thế, trường khang trang và thoáng đãng, tượng vua Quang Trung uy nghiêm giữa bãi cỏ xanh mướt, những hàng cây xanh ngắt tỏa bóng mát cho sân trường. Những phòng học san sát nhau,… Tất cả thu vào tầm mắt khiến tôi ngỡ ngàng.

Tôi vào lớp, lúc đó tôi chỉ ước sao có vài đúa bạn cũ nhưng tất cả các bạn đều xa lạ với tôi, thầy cô cũng vậy. Tôi ngỡ như mình đã trở lại ngày đầu tiên vào lớp 1, ngơ ngác như chú chim non, cầm chặt tay mẹ mà sợ sệt nhìn xung quanh. Nhưng bây giờ tôi đã lớn rồi, tớ không thể cầm tay mẹ nữa, tôi phải tự bay trên đôi cánh của mình, để bay vào khung trời mới.

Buổi chào cờ đấu tiên, không khí vô cùng rộn ràng. Tôi thật ấn tượng với bài phát biểu của cô hiệu trưởng. Những lời nói ngắn gọn mà súc tích. Tôi lắng nghe mà ngấm trọn những lời của cô về trách nhiệm, nghĩa vụ của mỗi học sinh khi được học tập tại ngôi trường đầy truyền thống này. Tiếng trống khai trường do cô hiệu trưởng gióng lên vang xa, xa thật xa, âm thanh đó như lưu lại trong tôi một cảm giác xao xuyến lạ lùng. Tôi biết là từ hôm nay tôi đã hòa mình vào một quãng đời mới, Một quãng đời gian nan, đầy thử thách nhưng tôi tin tôi sẽ vượt qua.

Thật may cho khối lớp mười khóa chúng tôi bởi năm nay là năm kỷ niệm 50 năm thành lập trường. Khác hẳn với những lễ hội mà tôi đã tham gia trước đây, lễ hội lần này thật rộn ràng với màu cờ sắc hoa, với nhũng tiết mục văn nghệ đặc sắc, với những gian hàng đầy tính sáng tạo và hào hứng… Bao nhiêu thế hệ cựu học sinh của trường cùng trở về tham gia với những tân học sinh chúng tôi . Tôi thấy niềm vinh dự tràn ngập trong tim, lễ hội dường như đã kéo những người con cách xa nhau về lại với gia đình Nguyễn Huệ thân thương. Lớp tôi cũng vậy, lễ hội như sợi dây vô hình kéo 43 con người xa lạ đến với nhau, như ngọn gió thổi đi sự lạ lẫm ngượng ngùng của các bạn. Bây giờ mọi người đã thân thiện, vui vẻ và cởi mở với nhau hơn để cùng hiểu, cùng sẻ chia những kỉ niệm vui buồn của lứa tuổi cấp III, lứa tuổi chóng buồn mà nhanh vui.

Thời gian như mây bay, tháng ngày như nước chảy, chớp mắt thời gian thoi đưa chẳng còn những tháng ngày vô tư, hồn nhiên của tuổi nhỏ nữa. Mặc lên tà óa dài trắng cấp III tôi dã là 1 nữ sinh THPT. Tôi đang từng bước, từng bước đều đặn bước vào chặng đường cấp III đầy khó khăn. Với bao nhiêu điều suy nghĩ trong tôi, niềm vui, niềm tự hào khi bước vào trường NH, nỗi buồn, nỗi nhớ khi xa cách thầy cô, bạn bè. Ba năm cấp III chỉ cần nhắm mắt là đã đi qua nhưng tôi sẽ nắm chặt từng giây, từng phút để thực hiện ước mơ vào đại học, để nhung nhớ quãng đường học sinh của chính tôi. Tôi sẽ ôm nó, sẽ khắc sâu nó để bước vào tương lai phía trước. Để rồi trưởng thành hạnh phúc nhớ lại mà không tiếc nuối!

Leave a Reply