Cảm nhận của anh/chị về vẻ đẹp của hai hình tượng nhân vật Việt (trong “Những đứa con trong gia đình” của Nguyễn Thi) và Tnú (trong “Rừng xà nu” của Nguyễn Trung Thành) qua ngòi bút của mỗi nhà văn

HƯỚNG DẪN LÀM BÀI

1. Nhân vật Việt trong “Những đứa con trong gia đình” của Nguyễn Thi

- Việt là đứa con trong một gia đình giàu truyền thống cách mạng ở Nam Bộ. Thù nhà, nợ nước đã nuôi dưỡng người con ấy trở thành người chiến sĩ giải phóng thời chống Mỹ gan góc, kiên cường, quyết liệt mà giàu tình thương yêu, dũng cảm và cũng thật hồn nhiên.

- Nhân vật được khắc hoạ sống động, chân thực nhờ nhà văn chọn lối trần thuật theo ngôi thứ 3 của người kể chuyện tự giàu mình nhưng điển hình, lời kể thì theo giọng điệu của nhân vật. Nói cách khác, Nguyễn Thi đã trao ngòi bút của mình cho Việt để qua những dòng hồi ức miên man, đứt nối của Việt khi bị thương nặng, bị lạc giữa chiến trường mà những suy nghĩ, tình cảm của nhân vật được biểu hiện.

Người chiến sĩ giải phóng thời chống Mỹ gan góc, kiên cường

2. Nhân vật Tnú trong “Rừng xà nu” của Nguyễn Trung Thành

- Tnú đứa con của làng Xô Man, “đời nó khổ nhưng bụng nó sạch như nước suối làng ta” (lời cụ Mết). Từ lúc nhỏ, Tnú đã là một cậu bé gan góc, dũng cảm, trung thực. Lớn lên, Tnú trở thành người chồng, người cha yêu thương vợ con, một người chiến sĩ kiên cường, bất khuất trước cái chết, trước kẻ thù, trung thành với cách mạng, vẻ đẹp nhân vật được bộc lộ chói sáng trong đoạn cao trào, đầy kịch tính của truyện khi vợ con anh bị giặc bất dã man, khi bản thân anh bị kẻ thù đốt cháy mười đầu ngón tay bằng chính nhựa xà nu của quê mình.

- Câu chuyện về Tnú được cụ Mết kể lại trong một không khí trang nghiêm của núi rừng. Lối kể chuyện của già làng như lối kể khan của người Tây Nguyên, lời kể của cụ Mết đan xen với lời trần thuật ở ngôi thứ 3. Vẻ đẹp tính cách của nhân vật được làm nổi bật qua những so sánh, chiếu ứng giữa thiên nhiên và con người trong nghệ thuật miêu tả, đặc biệt hình ảnh bàn tay gây được ấn tượng đậm nét và sâu sắc.

3. So sánh

- Điểm tương đồng: Cả hai nhân vật được miêu tả, khắc hoạ, ngợi ca bằng cảm hứng sử thi và có ý nghĩa điển hình. Ở họ có sự kết tinh sức mạnh, tình cảm, lí tưởng cao đẹp của cộng đồng qua các thế hệ.

- Điểm khác biệt - nét đẹp riêng - ở mỗi nhân vật: Việt đậm chất Nam Bộ ở ngôn ngữ, ở tính cách sôi nổi, bộc trực, trọng nghĩa. Tnú là nhân vật đậm chất Tây Nguyên với hình ảnh, vóc dáng vạm vỡ chứa trong đó cái mênh mang, trong sạch, hoang dại của núi rừng.

Leave a Reply