Em hãy kể lại một câu chuyện mà em (hoặc bạn em) đã trải qua có nội dung như câu tục ngữ: "Có công mài sắt có ngày nên kim"

Thầy cô và cha mẹ luôn nhắc nhở chúng em: "Có công mài sắt, có ngày nên kim” để rèn cho chúng em tính kiên trì và luôn cố gắng để đạt được kết quả tốt nhất trong học tập. Vì vậy, mỗi khi nản chí hoặc gặp những bài tập khó, em lại nhớ lời dặn dò ấy để cố gắng hơn nữa.

Kỷ niệm sâu sắc nhất mà em nhớ mãi chính là sự kiên trì của bản thân khi học môn Tiếng Anh. Cứ mỗi - khi đến giờ Tiếng Anh, em lại nơm nớp lo sợ. Em không thể tập trung học được vì thấy khó quá. Vì vậỵ, những buổi học đầu, trong khi các bạn xung quanh em vô cùng sôi nổi, hào hứng nghe cô dạy cách phát âm, đọc từng chữ cái, rồi ghép vần, phiên âm và nghĩa của từ thì em lại ù tai, chóng mặt và hoảng hốt. Em trở nên lầm lì và sợ học môn Tiếng Anh nhất.

Có công mài sắt, có ngày nên kim

Nếu tình trạng này kéo dài chắc chắn em sẽ thua xa các bạn. Em lo lắng về nói chuyện với mẹ. Lúc đó, mẹ em không nóng giận mà nhẹ nhàng khuyên bảo em: "Con đừng lo quá. Học tiếng Việt đã khó, tiếng Anh sẽ khó hơn. Vì vậy, cần phải kiên nhẫn, không nên chán nản. Phải có công mài sắt thì mới có ngày nên kim được con ạ! Mẹ sẽ học cùng con".

Nghe mẹ nói, em như trút được một gánh nặng giấu kín bấy lâu. Từ đó, em xem lại tất cả các bài đã học trong sách giáo khoa, kiểm tra lại vở ghi bài và nhớ lại lời thầy cô đã dạy. Em tự làm lại các bài tập. Trong giờ học tiếng Anh, em chăm chú nghe cô giảng, nghe cô phát âm, và đọc các bài hội thoại, về phần từ mới, em luôn viết đi viết lại mỗi từ nhiều lần, tự đọc nhẩm nhiều lần cho rõ và nhớ ý nghĩa. Còn mẹ em thì trở thành nhân vật hội thoại cùng em, cả các bài trong sách và một số bài giao tiếp đơn giản mà hai mẹ con nói chuyện với nhau. Mẹ thường gợi ra vấn đề để em ghi nhớ từ vựng. Mẹ đã mua tặng em cuốn Từ điển Anh - Việt, giúp em tra từ mới và học dễ hơn. Chỉ sau một thời gian ngắn, em đã có vốn từ vựng tiếng Anh khá phong phú. Em biết ghép các từ thành câu đơn giản, rồi phức tạp dần. Kỹ năng đọc hiểu của em cũng tốt hơn. Bây giờ, tiết Tiếng Anh không còn là nỗi lo nữa, em thấy thú vị hơn và sôi nổi tham gia cùng các bạn. Cô giáo cũng giúp đỡ em nhiều, để em tự tin hơn khi học môn này.

Sự cố gắng của em đã giúp em tiến bộ nhanh. Em tự tin giao tiếp bằng tiếng Anh với mẹ, với các bạn trong lớp và cô giáo bằng những câu đơn giản. Em không ngại phát âm sai, khi nói sai, cô sẽ sửa cho em. Từ vựng thì ghi nhớ bằng cách đọc và viết đi viết lại nhiều lần. Đến nay, em đã trở thành một trong những học sinh đứng đầu lớp về môn Tiếng Anh, luôn có tên trong danh sách các cuộc thi Tiếng Anh do trường tổ chức.

Có được kết quả ấy là nhờ mẹ luôn giúp đỡ, động viên em. Em đã không bỏ cuộc và quyết tâm vượt qua khó khăn để chinh phục. Em luôn ghi nhớ lời mẹ dặn: "Có công mài sắt, có ngày nên kim".

Leave a Reply