Em hãy tả một thầy cô giáo mà em yêu quý

Người thầy thật quan trọng đối với mỗi chúng ta. Năm tháng trôi qua đi, chỉ còn có thời gian là thước đo chính xác nhất tình cảm của con người. Hồi tưởng lại những thời gian đã qua, không hiểu sao hình ảnh của cô Bội, cô giáo dạy tôi suốt 4 năm học là hình ảnh rõ nét nhất trong kí ức của tôi.

Ai làm lên mật, ai điểm sắc cho hương

Ai giục thời gian cháy

Ai gọi người nhìn nhau

Nếu ngày mai trái đất không có thầy

Con chữ chết, dãy số câm

Báng chỉ còn là đời gỗ

Phấn chỉ còn la đời bụi

Mái trường xưa hoa thôi kết trái

Người thầy như chiếc đò đưa

Đò đi bến vắng , người thưa bốn mùa

Em hãy tả một thầy cô giáo mà em yêu quý

Người thầy thật quan trọng đối với mỗi chúng ta. Năm tháng trôi qua đi, chỉ còn có thời gian là thước đo chính xác nhất tình cảm của con người . Hồi tưởng lại những thời gian đã qua, không hiểu sao hình anh của cô Bội, cô giáo dạy tôi suốt 4 năm học la hình ảnh rõ nét nhất trong kí ức của tôi.

Ngoài độ tuổi 50 rồi nhưng thân hình cô rất cân đối. Mái tóc cô được uốn tém gọn gàng ôm lấy khuôn mặt đầy đặn và hai gò má bầu nhô lên giám nắng. Làn da cô hồng hào, đôi mắt cô to và đẹp nhưng thời gian cứ trôi đi cô phải nhìn chúng tôi qua chiếc kinh nhỏ. Nhưng ánh mắt của cô nhìn lũ học trò thân thương theo thời gian là không thay đổi, ánh mắt đó nhìn chúng tôi dịu dàng làm tôi không thể quên được. Đôi môi cô đỏ tươi khi cười hay nói cũng để lộ hàm răng trắng. Trên khuôn mặt của cô có những nếp nhăn thể hiện sự tần tảo vất vả bên trang giáo án để cho chúng tôi nhưng bài học hay. Hằng ngày tới lớp cô thường mặc những bô quần áo tối màu hay nhưng bộ đồng phục của nhà trường. Bài giảng của cô hay không chỉ nhờ vào bài mà còn nhờ giọng nói lúc cao lúc trầm bổng của cô tô thêm sinh động cho bài. Mỗi khi chúng tôi chưa hiểu bài lắm cô lại giảng kĩ lại rồi mới chuyển sang phần luyện tập, nhờ hiểu kỹ về phần lí thuyết nên khi làm bài chúng tôi rất ít khi sai.

Cô Bội người mẹ hiền thứ hai của tôi .Cô là người đã dìu dắt tôi bước vào cuọc đời của người học sinh vững vàng, dạy tôi tri thức và văn hóa. Dù mai này có phải rời xa mái trường tiểu học Độc lập thân yêu, xa các cô để đi những bước tiếp trên con đường học vấn của mình nhưng những kỉ niêm về cô Bội sẽ mãi trong tâm trí của tôi và tôi cũng không bao giờ quên ơn dạy dỗ của cô cả.

Leave a Reply