Em hãy viết bài văn tả cảnh trưa hè

Sau những ngày mưa phùn ẩm ướt, không gian trong lành hơn. Sáng nay, bầu trời xanh cao, ánh hồng lan tỏa. Quê hương em tràn ngập ánh dương hè đã về

Ấy cũng là khi bầu trời tự nhiên cao bổng lên và trong xanh, sạch như tấm kính lau hết mây, hết bụi. Những đám mây trắng bông xốp lững thững dắt tay nhau đi dự tiệc sáng. ông mặt trời từ từ nhô lên khỏi đỉnh núi với triệu triệu tia nắng hình rẻ quạt nhuộm màu lấp lánh chiếu xuống nhân gian. Cứ thế tiếp diễn, cả 1 khoảng không bao la như đỏ lửa. Ánh nắng trói trang gay gắt ấy vậy mà lại đưa về từng cơn gió nồm nam vơi cái mát mơn man của gió biển làm dịu đi cái nắng trưa hè. Trên nền trời, đoi cánh của bầy tu hú trao nghiêng vu vơ gọi nhau, lạ lẫm. Dòng sông hoạt lăn tăn gợn sóng, nhẹ nhàng nhưng có lúc cũng sôi sùng sục vì ánh nắng. Hai bên bờ, nhưng dãy mía, nưng ngô, lá sắc như nhưng lưỡi gươm hua hua truớc không gian tĩnh mịch . Mặt đất có vẻ hơi mệt mỏi chăng? Hay đó chỉ là sự thay đổi tiết trời đột ngột. Nhưng túm cỏ gà ngó ngả, ngó nghiêng như muốn tìm người bạn cũ, muốn tìm chị gió thân quen ngày nào. Hàng cau vươn mình tới trời cao, ngẫm nghĩ, suy tư. Cũng vào khoảnh khắc này hương trái chín lại ngào ngạt. Những chú ong lại cần mẫn tích góp, giữ mật, cũng chính là cố giữ lấy cái vẻ đẹo thanh cao của mùa hạ. Cây gạo đầu làng thân hình lực lưỡng, tỏa ra những chân hoa đỏ rực. Những cánh cò trắng xà xuống ruộng kiếm mồi, lúa chiêm đương chín, bông triũ nặng, nâng niu những hạt căng tròn, vàng óng. Ồn ào thay trên vòm cây cổ thụ gần đó , tiếng vài chú sáo đen cãi nhau, ầm ĩ. Hàng chuối lắc mình trước gió ngẫm nghĩ tương lai, rặng tre đầu làng đu đưa với nỗi nhớ nhung man mác. Vài cáng diều bay cao, tiếng vi vu trầm bổng, khoan nhặt, phá vỡ cái yên tĩnh của buổi trưa hè

tả cảnh trưa hè

Trong vườn, hoa trái bước vào độ chín mùi thơm thoang thoảng bay khắp không gian. Vài nàng hoa hướng dương vươn mình về hướng măt trời như một lời vẫy gọi. Chàng mơ len lỏi xuống tận bờ ao tìm nguồn nước.

Vài cây phượng ở góc vườn thắp lên những cánh hoa màu đỏ thắm. Thú thực, lúc đầu tôi lại không hiểu tại sao ông lại trồng nhiều đến thế . Bây giờ mới biết những người đi trước có 1 cái nhìn nghẹ thuật. Nói đến hè thì không thể quên được giai điệu tình ca đó: tiếng ve râm ran trong các vòm cây kẽ lá.

Trời xâm trở lại bà con rủ nhau ra ngoài, ngồi dưới gốc cây chuyện trò vui vẻ.

Tất cả là 1 thứ âm thanh giai điêụ kì bí đưa thời gian của buổi trưa hè nóng bức qua thật mau. Tôi yêu mùa hè, yêu cái nắng gay gắt của nó. Có thể nó đem lại cho vạn vật sự mệt mỏi nhưng ngược lại nó đem đến bầu trời trong sáng, áng nắng trói trang và dòng sông lấp lánh nắng vàng. Tất cả chúng quyện hòa với nhau tạo nên 1 khung cảnh tuyệt đẹp.

Leave a Reply