Em hãy viết bài văn tả một em bé

"Mẹ Lan ơi!..." Tiếng gọi réo rắt của cậu em trai tôi nghe mới đáng yêu làm sao! Tên em là Gia Bách. Em sinh vào một ngày rất dễ nhớ - ngày 1 tháng 6 năm 2016.

Tuy mới mười tám tháng tuổi nhưng em rất thông minh, cái gì em cũng biết. Cái miệng xinh xắn lúc nào cũng mủm mỉm cười. Hàm răng sữa với mười sáu chiếc trắng nõn nhưng mọc không được thẳng hàng cho lắm, song, trông em lại rất duyên! Tôi rất thích được thơm vào đôi má phúng phính còn thơm mùi sữa của em, được lùa tay và hít hà vào mái tóc màu nâu nhạt, mềm mượt như tơ của em. Tôi rất thích ngửi cái mùi mồ hôi chua chua dính vào tóc mỗi khi em chạy chơi.

Em hãy viết bài văn tả một em bé

Mẹ nói em đang ở tuổi tìm hiểu thế giới xung quanh nên cái gì em cũng thích sờ mó và nhận là của mình. Hễ cứ nghe ai gọi đến tên mình là em "dạ" một tiếng rất ngoan. Đặc biệt, em rất thích trèo lên bàn và kệ tivi để chơi. Sáng nào em cũng đòi mẹ được tiễn tôi đi học, bước chân lon ton chạy chân sáo trông rất ngộ nghĩnh. Khi muốn nhờ ai làm giúp việc gì em có cách thuyết phục rất giỏi. Người khác nói gì em cũng làm theo. Em học đếm cũng rất nhanh. Song, chỉ đếm đến năm là em đã đếm đến mười rồi reo vang và hoan hô liên tục. Bàn tay bé xinh xinh che lấy mắt mỗi khi em cùng ai chơi trò chơi "ú òa". Em ngoan là thế nhưng cũng có lúc không đồng ý điều gì là em lại nằm lăn đùng ra giữa nhà mà khóc cho đến khi ai đó đến dỗ dành và cho em chơi đồ em thích.

Tôi rất yêu em Bách và tôi luôn tin rằng Bách cũng yêu quý tôi. Mỗi khi tôi đi học về em đều ra đón tôi, mỗi khi tôi hỏi : "Em có yêu chị không?" thì câu trả lời luôn là : "Yêu chị!".

Leave a Reply