Hãy kể lại một lần em gian lận khi làm bài thi mà em nhớ nhất

Tuổi thơ của tôi gắn với nhiều kỷ niệm đẹp: Kỷ niệm về thầy cô, về mái trường, kỷ niệm về những người bạn đã gắn bó với mình từ hồi lớp một.

Có một kỷ niệm mà tôi luôn ghi nhớ. Đó là câu chuyện xảy ra giữa tôi và Mĩ Anh – người bạn mà tôi vô cùng quý mến.

Câu chuyện xảy ra cách đây đã gần một năm. Giờ kiểm toán hôm ấy được cô giáo báo trước từ thứ sáu để cả lớp có thể chuẩn bị và ôn bài thật tốt.

Tôi mải xem ti vi nên tôi chẳng ôn gì cả. Sáng hôm sau đến lớp tôi thấy lo lắng còn Mĩ Anh thì rất tự tin.Tôi cuống cuồng mở vở ra đọc bài còn Mĩ Anh ung dung ngồi chơi tú cùng các bạn. Cô giáo vào lớp và phát tờ kiểm tra.Vì không học bài nên tôi không làm được. Thời gian đã được hơn một nửa mà tờ giấy của tôi vẫn chỉ là một màu trắng.Lúc đó, Mĩ Anh đã làm xong bài rồi và đang ngồi soát bài, bạn ấy nhìn sang tôi để xem tôi đã làm xong bài chưa để cùng nộp bài.Nhìn vào bài tôi, Mĩ Anh ngạc nhiên vì tôi còn chưa viết nổi chữ nào. Tôi cầu cứu Mĩ Anh xin chép bài bạn. Mĩ Anh nhìn tôi lưỡng lự, nhưng ánh mắt van xin của tôi đã làm bạn nản lòng.Bạn cho tôi chép bài. Tôi mỉm cười và chép bài lia lịa.

Gian lận thi cử

Lúc hết giờ cũng là lúc tôi viết xong chữ cuối cùng.Tôi nộp bài để cô chấm. Giờ ra chơi đã đến, tôi chạy ra cảm ơn Mĩ Anh nhưng bạn ấy chỉ cúi đầu, không nói gì.Tôi kệ bạn và chạy ra chơi nhảy dây. Tiết hôm sau, tôi cứ ngỡ được điểm 10 vậy mà lại bị một con 8 to tướng.Tôi quay sang trách móc Mĩ Anh nhưng bất chợt cô gọi chúng tôi. Cô nghiêm nghị hỏi: “Hai em, ai chép bài ai?”Tôi đang nghĩ liệu mình có nên nói ra không hay là đổ lỗi cho Mĩ Anh. Đang bâng khuâng thì tôi nghe thấy lời nhận lỗi của Mĩ Anh, tôi cảm thấy buồn và nóng mặt.Tôi lấy hết can đảm thú tội (nhận lỗi)với cô giáo vì việc đã làm sai trái của mình. Cô mắng tôi và cho tôi điểm 1.

Mĩ Anh cũng bị cô mắng vì đã cho bạn nhìn bài. Cũng may là cô đã cho tôi làm lại để gỡ điểm.Cuối buổi học hôm ấy tôi lấy hết can đảm xin lỗi Mĩ Anh. Cứ tưởng bạn giận tôi không ngờ bạn tha thứ ngay cho tôi.

Bây giờ, chúng tôi luôn bên nhau những lúc buồn vui. Thỉnh thoảng chúng tôi vẫn giận nhau. Nhưng nhớ lại những chuyện đã xảy ra chúng tôi lại phì cười và thế là hết giận nhau.

Leave a Reply