Hãy kể lại những kỉ niệm của em với ngôi trường thân yêu

5 năm học đã trôi qua một cách lặng lẽ và giờ, em sẽ phải tạm biệt mái trường tiểu học thân yêu. Nhưng những kỉ niệm đẹp đẽ về ngôi trường này sẽ mãi mãi đọng lại trong tâm trí em.

Hãy kể lại những kỉ niệm của em với ngôi trường thân yêu

Em vẫn nhớ ngày đầu tiên mẹ đưa em đến trường. Lúc đó, em thấy sợ và cứ núp đằng sau áo mẹ mà đi. Trong khi có vài bạn đang vui đùa thoải mái. Em thầm nghĩ: “Giá như mình là các bạn đó thì phải vui biết mấy”. Vào năm học lớp 1, chúng em được cô giáo Thuận dạy dỗ. Nhớ những buổi đầu đi học, tụi nhỏ chúng em đều là những đứa bé vừa rời khỏi tay bảo mẫu, vẫn còn ngơ ngác và rụt rè lắm! Có bạn còn òa lên khóc nức nở khi bố mẹ đi về. Nhưng cô Thuận rất dịu hiền, qua dỗ bạn này đến bạn khác, làm cho em và các bạn không còn sợ nữa. Cô Thuận đã dạy cho chúng em rất nhiều điều. Dần dần, cánh cửa của thế giới bao la rộng lớn kia đã được mở ra trong trí óc em. Em biết làm mọi việc mà hồi mẫu giáo em chưa biết làm như: viết văn, đọc bài, học toán…

Trong những năm học ở ngôi trường này, chúng em nô đùa, chạy nhảy, chơi biết bao nhiêu là trò chơi thú vị. Mùa hè đến, chúng em còn hái nụ hoa phượng, cùng nhau chơi chọi gà. Vui lắm!

Ấy vậy mà năm năm em học bậc tiểu học, năm năm nhìn lá phượng rơi đã thấm thoắt trôi đi, chỉ còn lại những kí ức đáng nhớ về một tuổi mực tím.

Mái trường mến yêu, thầy cô thân thương ơi, xin cho em gửi lời tạm biệt và lời cảm ơn. Cảm ơn các thầy, các cô đã vất vả dạy chúng em nên người. Tạm biệt mài trường còn đong đầy biết bao tình cảm về một tuổi học trò đầu tiên của chúng em. Em thấy buồn quá!…Rồi sẽ có một ngày, em trở về nơi đây.

Leave a Reply