Hãy lập luận so sánh giữa lòng ích kỉ và vị tha

Có một ngày nào đó bạn nhận ra bạn rất ích kỷ với mọi người xung quanh?

Có một ngày nào đó bạn thấy mình quá xấu xa khi chỉ biết yêu bản thân nhưng vẫn nhận tình yêu thương của người khác?

Có một ngày nào đó bạn nhận ra người khác có thể vì bạn làm bất cứ điều gì nhưng bạn không vì người khác mà làm bất cứ điều gì?

Có một ngày nào đó bạn nhận ra những lời nói rộng lượng của bạn chỉ là giả dối khi bạn chỉ vì một chút chuyện nhỏ mà nổi giận với người khác?

Và có một ngày nào đó bạn thấy mình đã rơi vào hố sâu của sự ích kỷ do chính bạn tạo ra cho cuộc đời bạn?

Tôi nghĩ rằng bạn chưa bao giờ nghĩ như thế! Vì đó là lòng ích kỷ trong bạn!

sự ích kỷ do chính bạn tạo ra cho cuộc đời bạn

Không ai dễ dàng nhận mình sai hay là nhận mình không tốt với những người xung quanh, họ luôn nhận định mình là người hoàn hảo hoặc gần như hoàn hảo khi họ cũng biết là không có ai hoàn hảo. Nếu một người bạn nhận định về họ rằng họ sai hay là cách đối sử của họ không tốt, họ sẽ không bao giờ nghe và sẽ cố gắng làm những điều mà họ cho là đúng để người kia phải thấy có lỗi với họ khi nói họ "xấu xa" như thế. Nhưng có bao giờ bạn nhận ra đó chỉ là sự góp ý kiến của những người bạn với nhau? Hay quan niệm của bạn, "bạn chỉ là người cùng bạn học hành cùng bạn vui chơi hay cùng bạn làm một việc gì đó chứ không có tư cách gì góp ý vào cách sống của bạn? Vậy bạn đã tôn trọng người bạn của bạn chưa? Hay bạn xem người bạn đó không bằng bạn? Để rồi khi người bạn ấy không còn làm bạn với bạn hay tức giận vì thái độ của bạn khi khinh rẻ họ mà quay lại trả thù bạn, bạn sẽ nghĩ gì lúc ấy? Bạn có nghĩ rằng bạn đang mang một sự ích kỷ quá lớn? Bạn có nghĩ rằng bạn càng cố cho là mình đúng thì bạn càng sai và diều đó khiến rất nhiều người bạn bên cạnh bạn căm ghét bạn? Tôi cũng nghĩ rằng bạn chưa bao giờ thấy điều đó cả!

Có lẽ bạn không hề tin vào những điều tôi nói, bởi bạn cho rằng mình không ích kỷ hay lòng ích kỷ trong bạn không bao giờ trở nên quá tồi tệ như vậy, mong bạn hãy nhìn lại những điều đã qua. . . Hãy hỏi người nào ghét bạn nhất, hỏi họ tại sao ghét bạn, họ sẽ nói cho bạn biết bạn như thế nào. . .

Đôi khi lời của những người từng là bạn, bây giờ là kẻ bạn ghét, lại là những ơời nói chân thành về bạn hơn những ơời nói của những người mà cùng bạn vui chơi thân thiết. . .

Nhưng mong bạn đừng nghĩ rằng mình quá tồi tệ, hãy hỏi người ấy tại sao trước dây lại muốn làm bạn với bạn, bạn sẽ nhìn thấy bạn thật ưự tốt ở điểm nào, tệ ở điểm nào. . . "Sự thật đôi khi không ai chịu chấp nhận nó cả, nhưng nó vẫn là sự thật"!

Vị tha, hai từ này được dung nhiều trong văn chương và cuộc sống nhưng ít ai hiểu được sâu sắc ý nghĩa của nó và cách để nuôi dưỡng phẩm chất vị tha trong con người mình. Tôi từng đi ngang qua một ngõ nhỏ, nhìn thấy một bà mẹ đang đuổi con mình ra khỏi nhà, đứa con ấy khóc lóc van xin rất nhiều, ai cũng đứng nhìn, tôi cũng không rõ chuyện gì xảy ra, nhưng một lúc sau, người mẹ chỉ rơi nước mắt rồi bước vào nhà, bà đã tha thứ cho đứa con của mình. Phải chăng sự thiêng liêng của tình mẫu tử đã vượt lên nỗi tức giận để hướng đến lòng vị tha?

Hày lập luận so sánh giữa lòng ích kỉ và vị tha

Đôi khi những cảm xúc gắn liền với sự tức giận, thù hằn có khuynh hướng làm cho người ta lâm vào tình trạng căng thẳng, nặng nề. Tuy nhiên, nếu có lòng vị tha thì những ảnh hưởng tiêu cực này sẽ tan biến ngay.

Khi có ai đó làm cho bạn tổn thương hẳn bạn khó quên được ngay, nhưng nếu biết mở lòng bằng sự vị tha, bạn sẽ lấy lại được cảm giác sảng khoái, thanh thản.

Bạn có biết rằng,  lợi ích từ lòng vị tha đối với sức khỏe con người rất lớn. Nó cung cấp thêm năng lượng, sức sống, nhiệt huyết, sự ngon miệng trong các bữa ăn, giấc ngủ êm đềm và nhất là sự thanh thản trong tâm hồn. Những người dễ dàng tha thứ và quên đi những điều đã phiền hà cho mình thường có cuộc sống yên ả hơn, ít buồn phiền, cũng như không phải chịu nhiều áp lực, không bị "bốc hỏa". Vì thế, tha thứ là điều mà chúng ta nên làm phải không nào?

Vị tha cũng giúp cho ta tìm được những người bạn chân thành. Có hai người bạn chơi với nhau rất thân, một ngày nọ hai người cùng nhau đi trên đoạn đường dài, họ đã xích mích với nhau và người này đánh người kia, anh bạn bị đánh rất bực và buồn, anh đã viết lên cát dòng chữ “hôm nay bạn tôi đã đánh tôi”, một lần nọ anh bạn bị đánh được bạn mình cứu khỏi chết đuối, anh ta cũng viết chữ, nhưng lần này khắc lên đá “hôm nay bạn tôi đã cứu tôi”. Viết lên cát gió có thể cuốn đi, nhưng khắc lên đá thì tồn tại mãi mãi. Một tình bạn đẹp như vậy bắt nguồn từ long vị tha, phải chăng khi người ta hiểu nhau vã sẵn sang tha thứ cho nhau thì lúc ấy sẽ tồn tại một tình bạn vĩnh cửu?

Vì thế,  thay vì cứ suy nghĩ về vết thương lòng, hãy cảm nhận những điều tốt đẹp hơn, hãy nghĩ đến những tình cảm thân ái hơn, những sự tử tế và thân thiện mà người khác đã mang đến cho bạn hay những gì tốt đẹp đang diễn ra xung quanh bạn. Hãy nhủ lòng rằng điều quan trọng là làm thế nào để cuộc sống tốt đẹp hơn. Sống sao cho thật tốt là cách phản ứng tốt nhất. .

Có những người vô tâm đến độ không hay rằng mình đã gây tổn thương cho người khác, hoặc vì một lý do nào đó họ quên bẵng việc xin lỗi. Nếu bạn cứ chờ một lời xin lỗi từ họ thì sẽ phải chờ mãi. Lòng vị tha không nhất thiết phải đi đôi với sự hòa giải hay sự hối lỗi của ai đó. Khi biết chấp nhận một sự thật là không có gì hoàn hảo cả, bạn sẽ bỏ bớt thói quen chú ý vào những lỗi lầm của người khác. Cố gắng nhìn vào những mặt tích cực của người khác, thông cảm cho những người khác vì rất có thể người ta vô tình gây ra chuyện làm bạn phiền lòng.

Leave a Reply