Hãy tả một người thân trong gia đình em

Tôi lớn lên trong vòng tay ấm áp của mẹ, hình ảnh mẹ mãi mãi ở trong trái tim tôi. Mẹ tôi tên là Trần Thị Thu Hương. Năm nay mẹ tôi ngoài ba mươi nhưng vẫn giữ được vẻ đẹp của tuổi thanh xuân. Dáng mẹ thon thả, cao cao trông rất duyên dáng. Mẹ tôi có mái tóc dài óng ả luôn xõa xuống vai. Đặc biệt, mái tóc của mẹ xoăn tự nhiên chứ không phải uốn như bao cô gái khác. Mẹ tôi có một khuôn mặt trái xoan với làn da trắng mịn màng. Mấy cô đồng nghiệp cứ khen mẹ : "Chị có làn da trắng quá, chắc phải thoa kem mới được như vậy đúng không ?". Không phải đâu, mẹ tôi được hưởng làn da trắng ấy từ bà ngoại đấy ! Mẹ tôi có đôi mắt đen láy ẩn dưới đôi lông mi cong và dài. Chiếc mũi tuy không cao nhưng rất hợp với khuôn mặt mẹ. Mỗi khi mẹ cười, nụ cười của mẹ như hoa nở, khẽ để lộ ra đôi hàm răng trắng đều đặn. Những ngón tay thon dài và mỏng manh của mẹ đã dìu dắt chúng tôi nên người. Hằng ngày, mẹ mặc những bộ quần áo công sở giản dị đi làm. Lúc nào, mẹ cũng đi nhẹ nhàng và uyển chuyển trông mẹ càng xinh hơn. Mẹ sống chan hòa với mọi người nên ở xóm tôi, ai ai cũng yêu quý mẹ.

Mẹ tôi là một người rất chu đáo. Buổi sáng, mẹ là người thức dậy sớm nhất để chuẩn bị thức ăn cho cả nhà, để tôi cắp sách đến trường kịp giờ học xong mẹ mới đi làm.

Mẹ tôi

Buổi chiều, mẹ đón tôi về nhà rồi chuẩn bị nấu ăn cho bữa tối. Đến tối, mẹ lại là cô giáo dạy tôi học bài, chuẩn bị cho bài ngày mai. Không lúc nào mẹ ngơi tay nhưng vẫn dành thời gian chăm sóc, bảo ban tôi. Có những bài gì không hiểu, tôi lại nhờ mẹ giảng giúp. Mẹ ân cần chỉ bảo tôi. Mẹ lo cho tôi từ bữa ăn đến giấc ngủ. Mẹ dạy tôi phải thật thà, dũng cảm, biết tự đặt mục tiêu cho mình. Nhiều lúc thương mẹ quá, tôi cố gắng học bài xong giúp mẹ việc nhà. Mẹ tôi rất vui và nói : "Con gái mẹ ngoan lắm, đó là những công việc bổ ích cho con đấy. Hồi bé bằng tuổi con, mẹ đã giúp ngoại rất nhiều rồi đấy". Tôi vẫn còn nhớ có lần tôi bị sốt quá cao, mẹ tôi phải thức suốt đêm để chăm sóc tôi, hết sờ tay lên trán, lại phe phẩy chiếc quạt nan, thay khăn đắp trán. Đến lúc tôi ngủ dậy vẫn thấy mẹ ngồi cạnh… Thương mẹ, tôi khóc nức nở : "Ôi mẹ ! Mẹ đã chăm con suốt đêm ư. Chắc chỉ tại con ốm đúng không ?". Mẹ tôi nói : "Không, con yêu". Hai mẹ con ôm nhau khóc. Vào những hôm chủ nhật, mẹ đưa tôi đi chơi hiệu sách, mua quần áo… Mẹ bảo tôi thích gì mẹ mua cho. Những hôm như thế, tôi và mẹ cảm thấy rất vui. Ông bà ngoại tôi đã già nhưng vẫn luôn tự hào vì có một người con hiếu thảo như mẹ. Đúng vậy, mẹ tôi rất quan tâm đến ông bà dành cho mẹ. Đối với bố, mẹ tôi quan tâm rất nhiều. Trong bữa ăn, có gì ngon, mẹ thường gắp cho tôi và bố ăn trước rồi mới gắp cho mình.

Tôi yêu mẹ lắm, mẹ đối với tôi là tất cả.

Leave a Reply