Hồ Chủ tịch dạy chúng ta: “Nước ta còn nghèo. Muốn sung sướng thì phải tự lực cánh sinh, cần cù lao động.” Hãy bình luận ý kiến trên

DÀN Ý

1. Mở bài

- Hoàn cảnh lời dạy trên của Bác ra đời: miền Bắc bước đầu xây dựng chủ nghĩa xã hội, miền Nam đấu tranh chống Mĩ.

- Dẫn lời dạy:

- Cho đến nay, đất nước đi vào đổi mới dưới sự lãnh đạo của Đảng, lời dạy trên của Bác vẫn còn nguyên vẹn ý nghĩa.

2. Thân bài

Khẳng định lời dạy của Bác là hoàn toàn đúng

- Việc đánh giá hoàn cảnh đất nước: “Nước ta còn nghèo” của Bác là phù hợp với thực tế cách mạng Việt Nam.

+ Nước nông nghiệp lạc hậu, công nghiệp, khoa học kĩ thuật chậm phát triển.

+ Sau ngót hàng trăm năm nô lệ và hàng chục năm chiến tranh, trên đất nước hậu quả còn nặng nề.

- Muốn sung sướng cần phải tụ lực cánh sinh, cần cù lao động:

+ Không ai có thể làm cho mình trở nên giàu có. Chỉ nhân dân phải tự mình xây dựng, không thế trông chờ ỷ lại vào bất cứ ngoại viện nào.

+ Không tự lực cánh sinh thì dễ bị phụ thuộc vào kinh tế, dẫn tới bị phụ thuộc vào chính trị.

+ Đã tự lực cánh sinh thì phải cần cù lao động, tạo ra nhiều của cải vật chất cho xã hội, từ đó ứng dụng kĩ thuật mới.

Muốn sung sướng thì phải tự lực cánh sinh, cần cù lao động

Bàn bạc mở rộng

- Tự lực cánh sinh nhưng không loại trừ hợp tác quốc tế, thậm chí cần phải mở rộng quan hệ quốc tế để phát triển nền công nghiệp hiện đại, khoa học, kĩ thuật tiên tiến.

- Cần cù lao động, tiết kiệm và sáng tạo học tập, ứng dụng khoa học kĩ thuật để tạo năng suất chất lượng và hiệu quả.

3. Kết bài

Khẳng định lời dạy của Bác. Nêu nhiệm vụ của bản thân: dù trong hoàn cảnh khó khăn vẫn vượt lên để cần cù học tập. Nêu cao tinh thần học tập để xây dựng đất nước, học để tiếp thu cái tiên tiến, biết vận dụng sáng tạo kiến thức, khoa học kĩ thuật vào hoàn cảnh đất nước mình.

BÀI LÀM

Bác Hồ - vị lãnh tụ vĩ đại của dân tộc, Người đã lãnh đạo nhân dân ta đứng lên chiến đấu chống lại thực dân Pháp và dế quôc Mĩ xâm lược. Trong giai đoạn cam go và quyết liệt cúa cuộc đấu tranh ấy, khi mà miền Bắc mới bước đầu xây dựng chủ nghĩa xã hội, còn gặp biết bao khó khăn, trắc trở, miền Nam thì vẫn phải đấu tranh chống đế quốc Mĩ, Bác dã dạy chúng ta: “Nước ta còn nghèo. Muốn sung sướng thì phải tự lực cánh sinh, cần cù lao dộng!” Lời dạy của Bác đã thấm sâu vào lòng nhân dân, cồ vũ cho mọi người giành được kết quả to lớn: nước ta dành được độc lập, tự do, xây dựng và phát triển tốt chủ nghĩa xã hội cho đến nay, đất nước ta đi vào đổi mới dưới sự lãnh đạo của Đảng, lời dạy trên của Bác vẫn còn vẹn nguyên ý nghĩa.

Với việc đánh giá hoàn cảnh đất nước: “Nước ta còn nghèo”, Bác đã hoàn toàn đúng với thực tế cách mạng Việt Nam lúc bấy giờ và cho đến nay, lời đánh giá ây vẫn thật chính xác. “Nước ta còn nghèo”, bởi vì nước ta là một nước nông nghiệp lạc hậu, người dân lao động vần sử dụng chân tay là chính, chưa có trang bị những phương tiện, công cụ khoa học kĩ thuật tiên tiến. Người nông dân vẫn phải:

“Trông trời, trông đất, trông mây

Trông mưa, trông nắng, trông ngày, trông đêm...”

Nước ta còn nghèo

Vần phải phụ thuộc vào thiên nhiên chứ chưa thế tự mình làm nên tất cả. Nền nông nghiệp đã vậy thì nói chi đến công nghiệp, khoa học kĩ thuật. Chúng có thế coi là những thứ “Xa xi” đối với nước ta. Song song với lẽ đó, ta biết rằng nước ta đã bị đô hộ hằng trăm năm, phải lệ thuộc vào nước khác, bị lũ cướp nước ấy bóc lột tàn nhẫn, rồi khi vùng lên đấu tranh thì hàng chục năm chiến tranh ấy đã để lại trên đất nước này những hậu quả thật nặng nề: rừng bị rải chất độc, bị thiêu cháy chỉ còn trơ trọi gổc, đất đai, làng mạc, ruộng đồng... bị cày xới bởi bom đạn, biết bao người anh anh dũng, trẻ tuồi của đất nước đã ngã xuống, những người còn sống thì mang nặng vết thương chiến tranh cả về thế xác lẫn tinh thần.

Hạnh phúc không thể đến khi con người ta không trải qua những gian nan. Vì thế, muốn sung sướng, cần phải tự lực cánh sinh, cần cù lao động. Không ai có thể làm cho mình trở nên giàu có được, chỉ có mình phải tự mình đứng lên, tự lực xây dựng và phát triển đất nước đế có được cuộc sông ấm no, hạnh phúc, không thể trông chờ ỷ lại vào bất cứ sự ngoại viện nào. Có như thế, đất nước ta mới giàu mạnh, không bị phù thuộc vào kinh tế dẫn tới bị phụ thuộc vào chính trị, nước ta sẽ thực sự đứng vững trên trường quốc tế. Mà đã tự lực cách sinh thì phải cần cù lao động để tạo ra nhiều của cải vật chất cho xã hội, đất nước, rồi từ đó có thế ứng dụng khoa học, kĩ thuật, công nghệ tiên tiến, hiện đại để làm giàu thêm cho đất nước, thực sự đưa đất nước ta vươn cao trên thế giới.

Tuy nhiên, tự lực cánh sinh không có nghĩa là loại trừ hợp tác quốc tế, mà trái lại phải mở rộng quan hệ quốc tế. Trong quá trình phát triển của cách mạng, Đảng và Nhà nước luôn kết hợp sức mạnh dân tộc với sức mạnh thời đại, đoàn kết dân tộc với đoàn kết quốc tế nên đã giành được những thắng lợi to lớn. Hiện nay, trong xu thê hòa bình, hợp tác, phát triển, Đảng và Nhà nước ta đang thực hiện đường lối đối mới, mở cửa để phát triển đất nước. Với việc chủ động tạo ra mối quan hệ quổc tế ấy, nước ta đã có điều kiện thuận lợi đế phát triển đất nước, nâng cao vị thế trên trường quốc tế. Với tinh thần ấy, nước ta sẽ ngày càng có nhiều bè bạn, tranh thủ được nhiều nguồn lực để xây dựng và bảo vệ Tồ quốc.

Dồng thời, ta phải thật cần cù lao động, kết hợp với việc tiết kiệm và sáng tạo học tập, ứng dụng khoa học kĩ thuật đế tạo năng suất thật chất lượng và hiệu quả, cải thiện đời sống của nhân dân, tạo cơ sở vững chắc cho sự phát triển kinh tế xã hội ớ nước ta.

Lời dạy của Bác qua bao nhiêu năm vẫn luôn là lời khắc cốt ghi tâm, mãi in sâu trong lòng mọi người dân Việt Nam, họ lấy đó làm động lực để phát triển, hoàn thiện bản thân minh, đế từ đó góp phần xây dựng, phát triển đất nước.

Chúng ta, mỗi công dân của đất nước, dù trong hoàn cảnh khó khăn nào, hãy làm theo lời Bác dạy, vươn lên, cần cù học tập, rèn luyện, nâng cao trình độ của mình, chiếm lĩnh kiến thức khoa học kĩ thuật hiện đại để thực hiện ước mơ làm cho đất nước ngày càng giàu mạnh.

Leave a Reply