“Một câu chuyện... được". Liệu chúng ta có thể học được cách viết lên cát? (Theo “Quà tặng cuộc sống”) Câu hỏi đặt ra ở cuốì câu chuyện trên gợi cho anh (chị) suy nghĩ gì

Đề bài

“Một câu chuyện kể rằng, có hai người bạn thân cùng bị lạc đường trong sa mạc. Họ cứ đi, đi mãi và tới một lúc trong cuộc hành trình, họ bắt đầu tranh cãi với nhau nên đi về hướng nào để thoát ra. Không kìm chế được sự bực tức và tuyệt vọng, một người đã tát vào mặt người kia. Người bị đánh rất đau, nhưng không nói gì, chỉ viết một dòng lên cát; “Hôm nay bạn thân nhất đã tát tôi”.

Họ lại đi tiếp, và gặp một ốc đảo với một hồ nước lớn. Người bạn bị đánh vì vội vàng uông nước và tắm rửa nên trượt chân và bắt đẩu chìm dần. Người bạn kia vội nhảy xuống cứu anh ta lên. Khi mọi sự đã qua, người bạn bị đánh lúc nãy khắc một dòng phiến đá: “Hôm nay người bạn thân nhất đã cứu tôi”.

Người bạn đã đánh và cũng là người cứu anh ta thực sự ngạc nhiên nên hỏi:

“Tại sao khi tớ đánh cậu, cậu viết lên cát, còn bây giờ cậu lại khắc lên phiến đá?”

Người kia mỉm cười và đáp: “Khi một người bạn làm ta đau, hãy viết lên cát để ngọn gió của sự tha thứ thổi qua mang nó đi cùng. Còn khi điểu tốt lành đến, chúng ta nên khắc nó lên đá, như khắc thành kỉ niệm trong tim vậy, không cơn gió nào có thể xoá đi được!"".

Liệu chúng ta có thể học được cách viết lên cát?

(Theo “Quà tặng cuộc sống”)

Câu hỏi đặt ra ở cuốì câu chuyện trên gợi cho anh (chị) suy nghĩ gì?

Cái rễ của học hành thì đắng cay nhưng quả của nó thì ngọt ngào

Bài làm

Đối với mỗi đời người, học tập là một quá trình phấn đấu không ngừng nghỉ, kéo dài và không có điểm dừng. Con đường học tập mỗi người có thể có những hướng khác nhau, phương tiện khác nhau nhưng cả nhân loại vẫn có một điểm chung là khát vọng chinh phục tri thức để làm giàu cho mình và có ích cho đời. Quả thật, để thấu đạt điều đó quả thật chẳng khác gì câu ngạn ngữ Hi Lạp đã nói: “Cái rễ của học hành thì đắng cay nhưng quả của nó thì ngọt ngào”.

Để có thể hiểu sâu sắc lời dạy thâm thuý của người xưa, trước hết ta phải tìm hiểu học là gì? Học hành gồm hai giai đoạn quan trọng đó là “học” bắt chước, tiếp thu kiến thức, kinh nghiệm của những người đi trước. Bước thứ hai “hành” là vận dụng tri thức đã học vào thực tiễn đời sống để mang lại hiệu quả cụ thể chứng minh việc học đã thành công. Một so sánh giàu hình ảnh và thú vị về “cái rễ đắng cay”: thân cây được tốt tươi là từng khắc, từng phút cái rề phải cắm sâu vào lòng đất tìm dinh dưỡng và toả khắp nơi trong lòng đất làm vững cho thân cây. Rễ cây làm được điều đó thật chẳng dễ chút nào. Cái “đắng cay” của rễ cây so với có được “căn bản” — gốc rễ vững vàng của học tập là phải trải qua biết bao khó khăn cùng với những thiết tha sống đẹp, sống có ích làm động lực mới có thể thành công cho ra thành quả “ngọt ngào”. Trong học tập, những thành quả đầy vinh dự là phải trải qua vô vàn những thử thách mới đạt được. Đúng vậy, có “ngậm đắng nuốt cay”,“vạn sự khởi đầu nan”, thậm chí có hi sinh mất mát để nỗ lực thực hiện hoài bão mới sung sướng, tự hào cảm thấy thành quả đạt được của mình là đáng quý biết bao! Câu ngạn ngữ này cũng có thể hiểu theo câu tục ngữ của Việt Nam “Thất bại là mẹ thành công”. Bởi, có trải qua và vượt lên “thất bại” của “cái rễ đắng cay” mới cảm nhận sâu sắc quả của nó ngọt ngào vì lòng ta thấy thanh thản, tự hào không hổ thẹn vì nó là thành quả từ mồ hôi công sức lao động chân chính của mình. Lời dạy từ câu ngạn ngữ như một chân lí. Tính chất của cuộc sống là luôn có những rào cản tất yếu dường như để thử thách con người và cũng để từ đó nhận ra chân giá trị của con người. Từ đó, ta sẽ nhận ra hướng phát triển của con người và xã hội. Học hành cũng không nằm ngoài ranh giới của quy luật bất biến đó.

Con đường học tập mỗi người có thể có những hướng khác nhau

Đối với học sinh, những khó khăn trong học tập có thể kể đến như tiếp thu kiên thức vừa nhiều vừa phức tạp; khó khăn trong việc vận dụng các tri thức ấy vào thực hành,... Những thử thách ấy đòi hỏi mỗi con người phải có nghị lực, ý chí và khát vọng cao đẹp để phát triển. Có ý chí, nghị lực con người mới có đủ sức mạnh để vượt qua thử thách. Có ý chí nghị lực và thiết tha cao đẹp, con người mới xa lánh được những cám dỗ tầm thường để đến với thành công. Có ý chí nghị lực, con người mới có thể đạp bằng những gian khó vững bước đi, bỏ lại những thất bại đã qua. Bằng ý chí nghị lực con người mới có thể đi trọn con đường học vấn mà mình đã chọn. Bởi lẽ “lửa thử vàng gian nan thử sức” và sau thất bại, con người phải mạnh mẽ hơn, phát triển hơn khi nhận ra điểm yếu của mình mà phấn đấu hơn. Người đi học ở đời chắc chắn ai cũng hiểu rõ điều đó. Có như vậy họ mới có động lực để chấp nhận “Cái rễ đắng cay của học hành” và chờ đợi “quả ngọt ngào” của những tháng ngày gian khó trải qua!

Thực tế cuộc sống minh chứng rõ ràng nhất cho tính đúng đắn của câu ngạn ngữ. Trong lớp học cũng vậy, bao giờ cũng luôn có sự cạnh tranh trong sáng, lành mạnh và công bằng giữa các học sinh. Đó cũng là một phần động lực không nhỏ đánh thức khả nàng cầu tiến của mỗi học sinh. Cũng từ đó họ ý thức được giá trị đích thực của bản thân và xa lánh những ham muốn tầm thường.

học tập là một quá trình phấn đấu không ngừng nghỉ

Thế nhưng, hiện thực đời sống không phải ai cũng ý thức được điều đó. vẫn còn đó những học sinh lêu lổng ăn chơi, thiếu ý thức được giá trị to lớn và ý nghĩa của việc học để hoàn thiện mình và phát triển xã hội. vẫn còn đâu đấy những người dù có cố gắng nhưng chưa thật sự nỗ lực hết mình nên vẫn dễ dàng quỵ ngã trước những cám dỗ, trước những thói hư tật xấư, và rồi họ mất dần ý chí tự vươn lên. Cũng có một bộ phận dựa vào những thứ có sẵn từ gia đình như tiền bạc quá nhiều, nhưng bậc cha mẹ hoặc là quá ca tụng đồng tiền, hoặc là quá mải mê công việc, chủ quan không chăm sóc chu đáo đời sống tâm hồn của con cái, khiến cho nhận thức của con mình sai lệch và từng bước rơi vào hư hỏng và đương nhiên ý chí sống hầu như còn lại quá ít để đốĩ diện với thực tiễn nhiều biến động của đời sống con người.

Tóm lại, chỉ có những ai chịu những thử thách trong học tập mới có thể thu được “quả ngọt”. Mỗi người là một “con nợ” của xã hội. Sống là hoàn thiện bản thân, trả “nợ” cho gia đình và xã hội. Bởi ta lớn khôn đến hôm nay là bắt đầu từ gia đình và xã hội. sống là quá trình phấn đâu không ngừng nghỉ và cố’ vượt qua thất bại để thành công. Người đi học chân chính luôn lấy những lời dạy chí tình, chí lí của tiền nhân để khỏi rơi vào bóng tối của cuộc đời.

Leave a Reply