Nghị luận: Suy nghĩ của anh (chị) về câu nói của Lỗ Tấn: "Trên bước đường thành công không có dấu chân kẻ lười biếng"

Dàn ý sơ lược:

I/ Câu nói của Lỗ Tấn nhắm phê phán những người lười biếng, để cao sự say mê với công việc của mình, cũng hàm chứa lời động viên để mọi người chăm chú vào công việc cho bản thân, gia đinh và đất nước.

II/ 1. Chứng mình sự lười biếng không bao giờ thành công:

- Lười biếng làm cơ thể sinh ra uể oải, tinh thần sinh ra buồn nản. Điêu ấy mỗi người cố thể tự chúng mình, Cần phân biệt lười biếng khác hẳn với sự nghỉ ngơi, thư giãn của con người.

Trên con đường thành công ko có dấu chân của kẻ lười biếng

- "Nhàn cư vi bất thiện", lười biếng làm con người sinh ra tính ỷ lại, suy nghĩ những điều không tốt, sinh ra những tư tưởng bi quan. Franklin nhận xét: "Lười biếng làm mòm rỉ trí tuệ và thân thể".

- Dương Lễ trở thành kẻ đi ăn xin cũng chỉ vì thích hưởng thụ trác tàng mà không thích học hành.

- Chưa có một học sinh, sinh viên nào lười biếng mà lại thi đỗ. Ngược lại, chính thói lười biếng nhưng lại hám danh kia đã làm nảy sinh những tật xấu như thi cử, gian lận, mua bán bằng cấp...

- Và ngạn ngữ Châu Âu khẳng định: "Ở không là mẹ của các tật xấu".

2/ Con người thành công chỉ dành cho những kẻ đam mê lâ dài công việc đã chọn:

-Mọi ngành nghề trong các lĩnh vực đều cần đến trí tuệ và sự siêng năng, cần mẫn (dẫn chứng tên của nhiều nhà bác hoc: như Đac-uyn, Lui Pasteur; tấm gương học tốt của các bạn học sinh nghèo vượt khó...)

3/ Siêng năng chưa đủ mà cần phải học có sự khám phá, đam mê, phát hiện...

- Có những yếu tố trên, muốn được mọi người tôn vinh, kính trọng thì cần phải có đạo đức, cần nghĩ đến công việc của mình mang lại hạnh phúc cho mọi người...

Leave a Reply