Nhà văn Đức F.Sile có nói: Tình yêu là niềm say mê đem lại hạnh phúc cho người khác. Suy nghĩ của em về ý kiến trên

YÊU CẦU

- Giái thích, chứng minh ý kiến của Sile. Qua đó đánh giá ý kiến đó đúng sai như thế nào.

- Trên cơ sở khái niệm về tình yêu, hãy nhận định vai trò của tình cảm đó trong cuộc sống, đời sống riêng và đời sống chung toàn xã hội.

- Bài làm có lí lẽ, dẫn chứng lấy từ đời sống, từ trong văn học đều được.

DÀN Ý

1. Mở bài

- Đã có nhiều định nghĩa về tình yêu nhưng chưa có một định nghĩa nào thật toàn vẹn.

- Ý kiến cửa Sile về tình yêu được xem là một tư tưởng khai sáng về tình yêu và từ xưa đến nay vẫn còn nguyên giá trị; “Tình yêu là niềm say mê làm cho người khác được hạnh phúc”.

2. Thân bài

- Tình yêu là một niềm say mê nhưng vấn đề là say mê cái gì, say mê như thế nào để niềm say mê đó trở thành tình yêu.

- Say mê vật dục, danh vọng, con người trở nên thấp hèn. Thứ say mê đó chỉ gọi là dục vọng chứ không phải tình yêu.

- Lòng ham muốn người khác giới chỉ được gọi là tình dục chứ đâu phải tình yêu

- Tình yêu là niềm say mê đem lại hạnh phúc cho người khác:

- Khi yêu một người nào đó đến mức tha thiết, người ta sẵn sàng hi sinh hạnh phúc của mình đế người mình yêu hạnh phúc. Một người mẹ yêu con thì sẵn sàng làm tất cả để con trưởng thành. Một người bạn yêu bạn của mình là người luôn ở bên cạnh bạn, sẵn sàng sẻ chia những nỗi muộn phiền của bạn dù trong bất cứ hoàn cảnh nào...

- Tình yêu không chỉ đơn thuần là tình cảm giữa nam và nữ mà còn mở rộng ra với tất cả mọi người (giữa bạn bè, đồng nghiệp với nhau, giữa người cùng một đất nước, màu da, dân tộc)

- Liệu có cơ sở nào cho một tình yêu như vậy không?

- Tình yêu cao thượng chỉ đến từ những trái tim rộng mở, giàu tấm lòng. Cho đi một cách tự nguyện mà không hề tính toán, vị kỉ.

- Tình yêu gắn với nhu cầu khẳng định mình trước mặt người khác. Nếu yêu một người, họ sẵn sàng làm tất cả để xứng đáng với người yêu, để mang lại hạnh phúc cho người được yêu và cũng là sự khẳng định mình.

- Tình yêu còn là sự quan tâm, là tinh thần trách nhiệm với hạnh phúc của người yêu cũng như với chính mình

- Đôi khi không được đền đáp xứng đáng “cho nhiều nhưng nhận chẳng bao nhiêu”, nhưng tình yêu có thể đem lại hạnh phúc cho cả hai phía nếu như có môt trái tim vị tha và ngược lại sẽ đem lại những hệ quả không tốt.

“Niềm say mê đem lại hạnh phúc cho người khác” có ích lợi gì?

- Con người sẽ sống trong một môi trường tràn ngập tình yêu thương.

- Xây dựng một môi trường sổng lành mạnh, tốt đẹp, xoá đi nỗi cô đơn cố hữu ở mỗi con người.

cho rất nhiều nhưng nhận nhưng nhận chẳng bao nhiêu

3. Kết bài

- Ý kiến của Sile thật có giá trị: dựa trên cơ sở con người là mục đích chứ không phải phương tiện mưu lợi; nó phê phán chủ nghĩa cá nhân vị kỉ; mở ra một cái nhìn mới về tình yêu, từ đó góp phần vào đời sống tâm hồn mỗi con người nên vẫn được úng hộ và chấp nhận, không hề bị thui chột mà ngày càng toả sáng.

BÀI LÀM

Bên cạnh nhịp sống đang trôi chảy cùng những thứ vật chất vô tri lạnh lùng đến tàn nhẫn, con người còn có một thế giới khác, đó là thế giới của tâm hồn, của những cảm xúc thăng hoa, một thế giới mà ở đó tình yêu là tất cả. Có ai sống trên đời mà có thể thiếu tình yêu? Có ai đã chưa một lần nếm thử cay đắng, ngọt bùi của tình yêu và đã có mấy ai sống được khi tình yêu chưa một lần đặt chân lên trái tim họ? Đời con người không thể thiếu tình yêu. Nhưng để có một định nghĩa thật trọn vẹn thì từ xưa đến nay đã có mấy văn nhân thi sĩ nào làm nổi. Có người nói tình yêu là sự đam mê giữa hai xác thịt, là một thứ tình cảm chiếm hữu nhưng cũng có người cho rằng tình yêu là sai lầm dịu dàng nhất của trái tim ở chốn trần ai. Câu nói của Sile - nhà văn khai sáng Đức thế kỉ mười tám cũng là một trong những ý kiến: “Tinh yêu là một niềm say mê làm cho người khác hạnh phúc”, đó ta có thể tìm thấy cách hiểu đúng dấn và tích cực hơn về tình yêu.

Đúng vậy thật gian nan cho việc tìm tòi một định nghĩa hết sức xác đáng và trọn vẹn về thứ tình cảm thiêng liêng ấy. Nếu sự dam mê giữa hai xác thịt là tình yêu thì sao đời vẫn còn nhiều tình yêu cao thượng? Và làm sao giải thích được lúc nam nữ gần nhau mà chẳng nảy sinh tình cảm gì? Nếu bảo tình yêu là một thứ tình cảm chiếm hữu thì sao trên thế gian còn vô vàn trường hợp mà con người sẵn sàng dâng hiến cả đời mình mà không một lời oán thán? Và nếu tình yêu chỉ là một sự dôi trá, lừa lọc ở chôn trần gian thì sao ngàn năm qua con người vẫn không tỉnh ngộ. Liên hệ với cuộc sống hằng ngày, càng mở rộng tấm lòng, điều mà Sile nói mới càng thấm thía !

Vậy tình yêu là gì?

Tình yêu bắt nguồn từ cái nhìn đầu tiên của đôi trai gái để rồi hằng đêm tim rộn ràng những thao thức, nhớ mong. Tình yêu xuất phát từ những cử chỉ, ánh mắt, nụ cười, từ sự quan tâm hết mực, thương yêu hết lòng một ai đó hay đôi khi nó chĩ là một sự gần gũi, cảm thông chân thành. Tình yêu đến khi nào không ai biết và cũng không ai có thế cưỡng lại được..

Có ai sống trên đời mà có thể thiếu tình yêu

L. Tôn xtôi đã từng nói: “Tình yêu biến những điều vô nghĩa của cuộc đời thành có ý nghĩa, làm cho những điều bất hạnh trở thành hạnh phúc”. Và chính Biêlinxki cũng đã thừa nhận: “Thật bất hạnh cho những ai không có một người cho riêng mình” để được quan tâm, lo lắng, được chăm sóc ân cần. Khi yêu con người ta sống tốt hơn, thấy cuộc đời mình còn có ý nghĩa hơn, còn đáng để sống, để yêu thương hơn. Tạo ra nhưng hệ quả tích cực, tình yêu đã hoà vào máu giúp con người lớn lên, thấm nhuần vào trong mỗi trái tim của mỗi con người - tự nhiên - không gò ép.

Bước chân “xăm xăm băng lối vườn khuya một mình” dưới ánh trăng ngày nào của Kiều khi đến với chàng Kim, khi dũng cảm bỏ lại sau lưng tất cả những định kiến, hủ tực của cả một chế độ thì mới thấy tình yêu có sức mạnh to lớn đến ngần nào! Bất chấp tất cả ngang trái, đối địch giữa hai dòng họ, chàng Romeo đã đến với Giuliet bằng một tình yêu chân thành, đến sẵn sàng thay tên đổi họ chàng cũng không ngần ngại. Có thề nói, vì tình yêu con người sẵn sàng làm tất cả. Luôn hướng về nhau, dành cho nhau nhưng tình cảm, ý nghĩ tốt đẹp nhất dù có bao ngăn cách.

Tình yêu còn là một niềm say mê, gắn với sự say mê và tình yêu chỉ thực sự nồng nàn, cháy bỏng khi con người tha thiết với nó, vồ vập nó. Làm sao có thể có tình yêu khi trái tim chỉ là một vùng sỏi đá khô cằn, dửng dưng, vô cảm? Làm sao tình yêu có thể chấp nhận sự thờ ơ, lạnh nhạt trong khi để duy trì được nó cần phải có một ngọn lửa lòng đầy nhiệt huyết, cháy bỏng, khao khát? Một sự hi sinh không nề hà, một tấm lòng vị tha, chân thành, cao thượng... làm nên một tình yêu đẹp - một tình yêu không có sự tính toán, vị kỉ, tầm thường. Thế nhưng con người cần có một sự say mê cái gì, say mê như thế nào cho thoả đáng, cho một niềm say mê trở thành tình yêu. Say mê tiền bạc, danh vọng, địa vị hay say mê hưởng thụ những phút giây lạc thú chỉ càng làm cho con người trở thành nô lệ của đối tượng đam mê và dục vọng của chính mình. Càng dam mê vật dục, danh vọng, con người càng thấp hèn, sự dam mê đó được gọi là dục vọng chứ nào phải tình yêu. Và hiển nhiên, nhu cầu ham muốn người khác giới chỉ được gọi là tình dục chứ không phải tình yêu.

Tình yêu là một thứ tình cảm khác hẳn, nó chân thành hơn, cao thượng hơn đó là “đem lại hạnh phúc cho người khác”. Khi yêu một người nào đó đến mức tha thiết, người ta sẵn sàng quên đi những lợi ích bản thân để làm cho người yêu hạnh phúc, sung sướng... Và niềm vui ấy, hạnh phúc ấy cũng chính là của người đã cho đi - cho một cách tự nguyện. Có những nhà khoa học say mê nghiên cứu, phát minh, sáng tạo ra những điều tốt đẹp cho con người một cách tự nguyện, chân thành. Bao người chiến sĩ thầm lặng hi sinh cuộc đời mình vì độc lập tự do của đất nước. Một người mẹ yêu con, mẹ sẵn sàng làm tất cả đế nuôi con khôn lớn, dạy con nên người, luôn tạo điều kiện cho con phát triển và luôn cho con một tình yêu thương vô bờ bến. Chỉ thế thôi mà mắt mẹ đã long lanh vì vui sướng, hạnh phúc mặc dù đôi tay kia đã bao vết chai sần, dù trên khuôn mặt mẹ nếp nhăn đã bủa vây và trên mái tóc kia giờ đã điểm sương đêm. Một người bạn yêu bạn của mình chính là người luôn ở bên cạnh bạn dù thất bại hay thành công, giàu hay nghèo, luôn quan tâm chia sẻ, đồng cảm với nhưng nỗi buồn vui sướng khố của bạn mà luôn cảm thấy hạnh phúc và niềm hạnh phúc đó là của chung. Một người yêu một người khác giới chính là người dám hi sinh mình vì hạnh phúc của người yêu, dám chấp nhận những đặc điểm không tốt; không do dự nề hà, tính toán, vị kỉ, bất chấp tất cả dầu hi sinh những gì lớn lao nhất của mình cũng không hề hối tiếc mà xem đó là một niềm hạnh phúc - hạnh phúc của mình và cũng là hạnh phúc của người yêu.

Cuộc sống này ý nghĩa biết bao khi mỗi ngày được đón nhận nhiều niềm hạnh phúc. Hạnh phúc đến từ những trái tim biết yêu thương, cao thượng, đằm thắm. Tình cảm đó không đơn thuần chỉ là nam và nữ, những trái tim đó có thể là nhưng người mẹ, người cha, người con, có thể là bạn bè, đồng nghiệp... Ai cũng có thể yêu thương và được yêu thương. Ai cũng có thể đem hạnh phúc đến cho mọi người và đón nhận niềm hạnh phúc cho chính mình. Một tình yêu chân thành, cao thượng không phải ai cũng làm được. Nó chỉ là sản phẩm của một tâm hồn phong phú, giàu có, của một trái tim biết yêu thương và luôn khao khát đem lại niềm hạnh phúc cho mọi người mà không hề tính toán, vị kỉ. Bởi cho cũng là nhận, mà nhận cũng là cho. Cho đi còn có nghĩa là sự khẳng định sự tự chủ, vai trò sở hữu và quyền được cho của mình. Hơn hết cái đáng cho mới thực sự có giá trị: tình yêu và niềm hạnh phúc.

Nhưng tình yêu không đơn giản chỉ là cho mà còn là sự quan tâm, bảo vệ cho người được yêu được hạnh phúc, phát triển mọi khả năng của mình. Như thế, tình yêu sẽ mang lại những giá trị trong sáng của cuộc sống, làm sinh sôi nảy nở thêm tình yêu, làm đẹp cho cuộc sống con người bởi tình bạn sẽ được đáp lại bằng tình bạn, tình yêu sẽ được đáp lại bằng tình yêu và tấm lòng rộng mở sẽ được đáp lại bằng tấm lòng rộng mở. “Niềm say mê làm cho người khác'hạnh phúc” cũng là niềm say mê xây dựng một môi trường hạnh phúc cho chính mình, làm mọi người hiếu nhau, chủ động đến với nhau, xoá tan đi nỗi cô đơn cố hữu trong mỗi con người.

Cũng có những niềm say mê chỉ dừng lại ở mức ích kỉ bởi tình tình yêu tầm thường. Ghen bóng ghen gió, hiểu lầm, nóng vội đã gây ra biết bao hậu quả. Có người lợi dụng tình yêu biến mình thành những tay “đào mỏ”, vụ lợi, giẫm đạp lên tình cảm của bao người. Đừng bao giờ biến chúng ta thành những hạng người như thế! Phải sôìig và vươn tới một tình yêu chân chính dù đôi khi không được đền đáp tương xứng “cho rất nhiều nhưng nhận nhưng nhận chẳng bao nhiêu” (Xuân Diệu) - dù khi ta yêu người, người chẳng yêu ta thì đừng nên đáp trả lại bằng sự vị kỉ, tính toán. Nếu vậy còn đâu là hạnh phúc?

Tư tưởng của Sile thật có giá trị. Trải qua bao thăng trầm mà vẫn còn nguyên ý nghĩa - tích cực - đúng đắn. Qua đó cho ta thấy được yêu như thế nào là đúng, là chân chính cũng như phê phán chủ nghĩa cá nhân vẫn tồn tại trong mỗi con người, để từ đó ủng hộ, cố vũ một lối sống đẹp, một cuộc sống chỉ có tình yêu, tình yêu được đáp lại bằng tình yêu.

Leave a Reply