Nhà văn Ôxtơrôpxki đã nói: “Tình bạn trước hết phải chân thành, phải phê bình sai lầm của bạn, phải nghiêm chỉnh giúp đỡ bạn sửa chữa sai lầm”. Hãy bình luận ý kiến trên

DÀN Ý

1. Mở bài

Tình bạn là một thứ tình cảm cao quý và thiêng liêng mà nhân dân ta ngàn đời luôn ca ngợi:

“Bạn về có nhớ ta chăng

Ta về nhớ bạn như trăng nhớ trời”...

Khẳng định trong cuộc sống, ngoài tình cảm ruột thịt (gia đình) ra, còn một thứ tình cảm khác cũng cao quý không kém. Nó nảy sinh từ lúc biết đì học, biết mình đang ngồi cạnh một ai đó... Con người sẽ trở nên tốt đẹp hơn nhiều nhờ món quà của cuộc sống này: đó chính là tình bạn.

Nhưng tình bạn muốn bền vững và chân thành thì không khỏi vượt qua những trở ngại trong cuộc sống, muốn vàn thử thánh, và nhà văn Ôxtơrôpxki đã khuyên rất đúng đắn: “Tình bạn trước hết phải chân thành, phải phê bình sai lầm của bạn, phải nghiêm chính giúp bạn sửa chữa lỗi lầm” thì mới có một tình bạn đẹp.

2. Thân bài

- Khẳng định vấn đề trên hoàn toàn đúng.

- Trước hết, chân thành là điều thiết yếu trong tình bạn. Tình bạn phải chân thành mới bền vững. Không thể tồn tại một tình bạn giả dốì.

+ Ta chân thành với bạn thì bạn mới tin ta và đối xử tốt ngược lại. Nếu đánh mất lòng tin thì xem như đánh mất tất cả.

+ Một tình bạn cần có sự sẻ chia, vì vậy hai bên cần tin tưởng lẫn nhau. Tình bạn đẹp là cơ sở của tình bạn lâu bền, mà tình bạn lâu bền là điều ai chẳng mong muốn. Vì thế nên xây dựng một tình bạn đẹp, chân thành theo đúng nghĩa của nó.

Bạn về có nhớ ta chăng

- Sự chân thành là vô cùng cần thiết trong tình bạn, nhưng xây dựng nó là cả một vấn dề.

+ Kết bạn là dể cho chứ không đòi hỏi việc đòi, nhận. Đòi hỏi sẽ dễ dẫn đên những toan tính lợi dụng.

+ Trong cuộc sống, không ai có thể thoát khỏi một vài sai lầm, do đó, khi bạn mình lỡ mắc thì phải nghiêm túc phê bình bạn. Nhưng phê bình làm sao cho tình bạn không bị rạn nứt, trước hết là xuất phát từ lòng yêu thương và đồng cảm cho bạn:

- Không vì nể bạn mà bao che cho những lỗi lầm của bạn.

- Giúp bạn nhìn ra được lỗi lầm và sửa chữa.

- Cởi mở, nhẹ nhàng... có thể xem đó như một cuộc tranh luận để giúp bạn tháo giải sai lầm.

Làm dược tất cả những điều này thì ta đã có một tình bạn chân chính.

Có nhiều tình bạn đẹp được ca tụng từ trước tới nay: Lưu Bình - Dương Lễ, Bá Nha - Tử Kì..... rồi cõng bạn đi học khi bạn không được lành lặn như mọi người, luôn giúp đỡ bạn trong mọi khó khăn, nhưng không vì quá thương bạn mà bỏ qua những khuyết điểm, phải kịp thời khuyên bạn chấn chỉnh một cách nghiêm túc...

Trong cuộc sống không hiếm tình bạn đẹp như thế, nhưng vẫn còn có nhiều người dựa vào tình bạn mà vụ lợi. Hay họ đến với nhau trên danh nghĩa bè bạn là đế bao che cho công việc làm ăn bất chính. Những kiểu người như này cần phê phán. Thứ tình bạn này cần lên án, xoá bỏ.

3. Kết bài

Để có một tình bạn đẹp quả không dễ, nhưng không phải là khó. Lời khuyên của nhà văn thật xác đáng. Cốt lõi của một tình bạn chân thành luôn là tin tưởng lẫn nhau, vì thế khuyên bạn sửa chữa lỗi lầm khi bạn mắc phải là điều cần thiết đế giữ vững một tình bạn thân.

BÀI LÀM

“Bạn về có nhớ ta chăng

Ta về nhớ bạn như trăng nhớ trời”

“Trăng lên khỏi núi mặc trăng

Tình ta với bạn khăng khăng một niềm”

Đi từ ca dao, dân ca, cây đàn muốn điệu của tâm hồn con người Việt Nam đến thực tế cuộc sống, ta thấy rằng tình bạn là một trong những tình cảm nâng đỡ tâm hồn, tiếp thêm nghị lực sống và thề hiện tính nhân văn của nhân loại. Con người ta sẽ cô độc nếu không có bạn bè. Và con người sẽ trở nên tốt hơn nếu có những tình bạn đẹp. Tình bạn cần thiết như vậy đấy. Bàn về tình cảm tốt đẹp này, chúng ta không thể không nhắc đến ý kiến đúng đắn của nhà văn Ôxtơrôpxki: “Tình bạn trước hết phải chân thành, phải phê bình sai lầm của bạn, phải nghiêm chỉnh giúp bạn sữa chữa lỗi lầm”.

Ta về nhớ bạn như trăng nhớ trời

Đúng vậy, tình bạn không đơn thuần là sự quan tâm thăm hỏi lẫn nhau mà còn là sự chân thành, giúp đỡ nhau trong lúc khó khăn và biết phê bình, tự phê bình khi mắc phải sai lầm.

Trước hết sự chân thành là điều thiết yếu trong tình bạn. Tình bạn phải chân thành thì mới bền vững. Không thế có tình bạn lâu dài nếu như trong tình bạn có sự giả dối. Ta có chân thành với bạn thì bạn mới tin ta. Nếu ta giả dốì trong tình bạn, ta sẽ đánh mất lòng tin của bạn đối với ta. Mà trong tình bạn, nếu như đã đánh mất lòng tin thì có nghĩa là đánh mất tất cả. Vì vậy muốn giữ vững tình bạn, ta phải giữ vững niềm tin đó. Có sống chân thành với bạn, bạn có tin ta thì bạn mới thổ lộ hết những băn khoăn, thắc mắc, nguyện vọng của bạn với ta. Biết được những tâm sự của bạn, ta có thể giúp bạn vượt qua những khó khăn trở ngại. Một tình bạn mà trong đó hai bên có sự giúp đỡ lẫn nhau, tin tưởng lẫn nhau thì đó mới là tình bạn đẹp. Tình bạn đẹp là cơ sở của tình bạn lâu bền, mà tình bạn lâu bền chính là điều mà chúng ta mong muốn. Để đạt được những mong muốn đó, không khác gì hơn là phải chân thành với bạn.

Sự chân thành trong tình bạn là vô cùng cần thiết. Nhưng ta phải thể hiện điều đó như thế nào để bạn hiểu đúng sự chân thành của ta?

Không thể nói rằng ta đã có một tình bạn đẹp mà ta lại không tin bạn. Vì nếu như ta nghi ngờ bạn thì tình cảm không thể nảy sinh được sự chân thành trong tình bạn. Mà nếu không có sự chân thành thì làm sao có được tình bạn bền vững tốt đẹp? Vì vậy, ta phải tin bạn như tin ở chính mình. Ta tin bạn, ta chân thành với bạn thì bạn cũng tin ta, sống tốt với ta. Nhưng ta không được trong một lúc nào đó, lợi dụng niềm tin của bạn để lừa dối bạn, để vụ lợi trong tình bạn. Sự kết bạn chỉ đế thoả mãn nhu cầu tình cảm, để cho chứ không phải để đòi. Đòi hỏi sẽ dẫn chúng ta đến những tính toán lợi dụng. Và đến một lúc nào đó sẽ lộ ra, một khi điều dó bị vạch rõ thì ta có thế giữ lại sự tôn trọng của bạn đối với ta chăng? Đánh mất sự tôn trọng của bạn thì tình bạn sớm muộn gì củng tan vỡ. Ta sẽ mất bạn và đánh mất cả chính mình. Nếu ý kiến của ta là đúng, thì sau một thời gian, khi nổi giận dã nguôi, bạn sẽ hiểu ra lẽ phải, sẽ nhận ra sự chân thành hết lòng vì bạn của ta. Tình bạn qua đó sẽ đẹp hơn lên. Cũng có thể vì sự phê bình quá thẳng thắn mà bạn vĩnh viễn xa ta, cũng không nên vì thế mà quá đau buồn. Buồn đấy, nhưng ta cũng có thể kịp nhận ra một tình bạn chân chính hay ích kỉ và sẽ rút ra kinh nghiệm để xây dựng một tình bạn khác đẹp hơn, trong sáng hơn. Nhưng chĩ phê bình thì cũng chưa đủ. Ta còn cần phải giúp đỡ bạn sửa chữa sai lầm đó. Nếu ta có giúp dỡ, bạn sẽ thêm vững tin và quyết tâm sửa chữa lỗi lầm. Giúp bạn được tiến bộ, làm sao ta không vui cho được. Niềm vui đó sẽ càng lớn khi ta hiểu được rằng việc làm của ta đã củng cố cho tình bạn thêm đẹp đẽ vững bền.

Trong cuộc sống không thiếu những người vì nể bạn, có khi cả vì thương bạn nữa, mà bỏ qua những sai lầm của bạn, thậm chí bao che cho những khuyết điểm mà bạn mắc phải. Những kiều bạn bè như thế thường không tránh khỏi phải trả giá đau xót. Bởi vì sự bao che của ta sẽ làm cho bạn không nhận ra lỗi lầm, có chỗ dựa đế chối bỏ sự giúp đỡ của tập thể, thầy cô... Bạn sẽ cho là mình không có lỗi, và sẽ tiếp tục lún sâu vào những sai lầm. Và có khi chính vì sự sai lầm đó mà làm nảy sinh mâu thuẫn giữa ta và bạn. Đến lúc đó, dù có làm gì đi chăng nữa thì cũng khó có thế hàn gắn lại đươc tình bạn. “Thương cho roi cho vọt, ghét cho ngọt cho bùi”. Ta thương bạn, giúp bạn thì ta phải tìm hết cách giúp bạn nhìn ra và sữa chữa lỗi lầm.

Có lẽ nào khi gặp sự buồn phiền thì ta lại bỏ mặc bạn? Có lẽ nào khi bạn đạt được những diều mơ ước thì ta lại ghen tị. Tất cả những điều đó không thế hiện chút gì ở sự chân thành. Có chia sẻ, thông cảm những khó khăn, vui buồn của bạn thì ta mới có thể nói rằng mình là người biết nghĩ đến bạn. Bạn đau buồn, ta động viên an ủi, bạn gặp khó khăn, ta giúp đỡ. Bạn có niềm vui ta cùng chia sẻ. Đó cũng chính là sự chân thành trong tình bạn. Để tình bạn tốt đẹp ta cũng phải biết tha thứ những lỗi lầm của bạn. La Bruy-một nhà văn Pháp đã nói: “Nếu không biết tha thứ những lỗi vặt cho nhau thì không thể bầu bạn lâu dài được”.

Tình ta với bạn khăng khăng một niềm

Tình bạn thường chỉ nảy sinh giữa hai người, ba người với nhau. Nhưng như vậy không có nghĩa là ta tách rời khỏi tập thế để tình cảm khỏi bị hoà tan trong số đông. Tình bạn sẽ đẹp hơn lên nếu như ta biết kết hợp tình bạn thân thiết với quan hệ gắn bó trong tập thể. Ta không nên cho rằng tình bạn đối lập với mối quan hệ gắn bó trong tập thể. Trải qua những quan hệ với nhiều người khác, tình bạn sẽ được thử thách, nếu nó là một tình bạn bền vững thì nó sẽ càng bền vững.

“Tình bạn quen nhau từ thuở bé, giúp nhau mà lớn khôn”. Chơi thân với nhau nhưng không vì tình cảm mà có thể bỏ qua cho bạn những sai lầm, ngược lại ta phải nghiêm chỉnh phê bình và giúp đỡ bạn sửa chữa lỗi lầm. Có làm như vậy mới giúp cho bạn ngày càng tốt hơn, tình bạn mới lâu dài bền chặt. Có thể sự phê bình của ta sẽ làm cho bạn hiểu lầm mà xa lánh ta.

Phê bình bạn là điều cần thiết. Nhưng nếu ta không biết cách thì chính sự phê bình đó sẽ là nguyên nhân làm ta vỡ tình bạn. Trước hết, phê bình phải xuất phát từ lòng yêu thương bạn. Trong tình bạn, dù thân mâ'y cũng không khỏi có những va chạm. Nếu như sự phê bình của ta chỉ đơn thuần để thoả mãn hiềm khích của ta đối với bạn thì đó chính là ngòi nổ cho những rạn nứt trong tình bạn. Cũng không nên vì muốn cho bạn tiến bộ nhanh chóng mà nôn nóng, gay gắt phê bình. Dù đó là thiện ý cũng không tránh khỏi làm bạn tự ái, vừa không nhận ra khuyết điểm vừa dề hiểu lầm ta. Cách góp ý tốt nhất là nhẹ nhàng phân tích có tình có lí. Cũng có thế tranh luận cởi mở giữa ta và bạn để tìm ra ý nghĩa nào đã dẫn bạn đến sai lầm mà góp ý. Bạn đã nhận ra sai lầm, giúp bạn sửa chữa càng cần phải kiên nhẫn. Nếu sai lầm đã trở thành thói quen xấu, càng phải kiên nhẫn hơn. Sự kiên nhẫn, gần gũi của ta sẽ làm cho bạn không mặc cảm tội lỗi, không lẻ loi giữa giữa tập thể, tự tin mà tiến bộ dần lên. Làm được tất cả những điều đó là ta đã xây dựng được một tình bạn chân thành, chân chính. Tình bạn ấy giúp ta thêm tin cậy ở những người xung quanh, thêm tin cậy cuộc sống.

Chúng ta hẳn đã chứng kiến nhiều, được nghe nói nhiều về những tình bạn đẹp. Một trong những tình bạn thân thiết mà người Việt Nam chúng ta hầu như ai cũng biết là tình bạn giữa Lưu Bình và Dương Lễ. Đó là tấm gương sáng về tình bạn, về thái độ nghiêm khắc phê bình và việc hết lòng giúp đỡ bạn sửa chữa lỗi lầm. Khi đã đỗ đạt và có một vị trí xứng đáng trong đời, Lưu Bình vô cùng xúc động nhận ra tình bạn cao đẹp, cao cả của Dương Lễ đốì với mình. Tình bạn còn là sự tri âm, gắn bó thân thiết như những nốt nhạc trên một bản nhạc. Nếu không có Tử Kì thì tiếng đàn của Bá Nha xem như vô tri, một thứ tiếng lạc lõng trong vô không. Vậy đấy!...

Trong cuộc sống của chúng ta hiện nay, tình bạn đẹp không hiếm. Nhưng vẫn còn tồn tại một thứ tình bạn cần phê phán. Đó tình bạn giữa những kẻ vụ lợi. Cái gọi là tình bạn kia cũng chỉ là lớp lốt nguy trang che biện cho sự liên kết làm ăn bất chính. Họ cần đến nhau cũng chỉ vì lợi ích riêng của mình, đến một ngày nào đó, nếu thấy không còn cần thiết, họ có thể quay lưng lại và nhanh chóng đi tìm một kẻ khác cùng chung một đích. Thứ tình bạn đó cần phải lên án, xoá bỏ.

Mỗi chúng ta, ai cũng có một tình bạn đẹp, tôi cũng vậy. Có lẽ tình bạn đó chưa được hoàn hảo lắm. Nhưng hẳn rằng, nếu cả hai phía cùng cô gắng thì tình bạn sẽ bền chắc, và càng lớn lên theo thời gian. Mong cho mỗi con người, ai cũng có một tình bạn đẹp thật sự, bởi mỗi con người chỉ là tiểu vũ trụ trong cái đại vũ trụ to lớn. Và để tiểu vũ trụ hoà nhập vào cái đại vũ trụ kia thì nó cần có sự hỗ trợ của một tiều vũ trụ khác...

Leave a Reply