Phân tích bức tranh tứ bình trong "Việt Bắc" của nhà thơ Tố Hữu

"Việt Bắc" của Tố Hữu là một bản trường ca tuyệt dẹp trong thời kì kháng chiến chống Pháp. Nhắc đến Việt Bắc là nhắc đến vùng đất trung du nghèo khó mà nặng nghĩa nặng tình, đoạn thơ dưới đây nói lên cuộc chia tay đầy xao xuyến giữa người chiến sĩ cách mạng với con người và thiên nhiên Việt Bắc. 

" Ta về minh có nhớ ta

Ta về ta nhớ những hoa cùng người

.............

Nhớ ai tiếng hát ân tình thủy chung"

Phân tích bức tranh tứ bình trong Việt Bắc của nhà thơ Tố Hữu

​ Hai câu thơ đầu tiên đã thể hiện rõ tâm trạng của người chiến sĩ cách mạng. Điệp từ "ta về " và "nhớ" muốn nhấn mạnh tình cảm đầy da diết giữa người đi kẻ ở. Trong nỗi nhớ người ra về hình ảnh thiên nhiên và con người Việt Bắc đồng loạt hiện ra. Có lẻ nỗi nhớ sâu đậm nhất trong tâm trí tác giả chính là cảnh bức tranh bốn mùa tươi đẹp và thơ mộng của núi rùng Việt Bắc. Trong bức tranh trí ức của tác giả, mùa đông được vẽ lên đầu tiên :

"Rừng xanh hoa chuối đỏ tươi 

Đèo cao nắng ánh dao cài thắt lưng."

​Nhắc đến mùa đông là nhắc đến những cái lạnh thấu xương, giá buốt nhưng tác giả lại cảm thấy sự ấm áp của mùa đông nơi núi rừng hoang vắng bởi cánh rừng bat ngàn một màu xanh đan xen lẫn những sắc đỏ tươi của màu hoa chuối đã tạo nên một ngọn lửa ám áp trong lòng tác giả. Xa xa tác giả con bắt gặp hinh ảnh của người dân việt bắc cần mẫn làm việc "dao cài thắt lưng" làm cho tác giả cảm thấy mùa đông ở đây không còn giá buốt.​

"Ngày xuân mơ nở trắng rừng

Nhớ người đan nón chuốt từng sợi giang"

Đông đi xuân lai đến, mùa xuân mang đến cho trăm hoa sự sống, mang sự ấm áp của cơn mưa tia nắng mặt trời. Cả khu rừng Việt bắc như sống dậy bởi màu trắng tinh của hoa mơ tràn ngập khu rừng làm cho tác giả không thể nào quên được những hình ảnh ấy trong tâm trí mình và làm sao quên được hình ảnh người con gái Việt Bắc đann nón "chuốt từng sợi giang ", một cách tỉ mỉ và hăng say​

" Ve kêu rừng phách đổ vàng 

Nhớ cô em gái hái măng một mình " ​

Bốn mùa tươi đẹp và thơ mộng của núi rùng Việt Bắc

Hầu như mỗi mùa, khu rừng việt bắc lại mang một màu sắc riệng. khu rùng giờ dây đã bị bao trùm bởi màu vàng của lá cùng với bản đòng ca cùa những chú ve dã tạo nên một bức tranh mùa hè đặc ăắc trong tâm trí tác giả và bất chợt tác giả lai nhớ đến người con gái lên rừng hái măng. tao nên một cảm xúc khó tả trong lòng tác giả​ Mỗi mùa ở khu rừng Việt Bắc tác giả lai tìm thấy một vẻ đẹp riêng và thơ mộng. Mùa thu cũng vậy tác giả bị hút hồn bởi ánh sáng của ánh trăng trong những đêm rằm.​

"Rừng thu trăng ̣rọi hòa bình

Nhớ ai tiếng hát ân tình thủy chung" ​

Cả khu rùng chìm trong màu sáng huyền ảo và thơ mộng của ánh trăng, đan lẩn vào đó là tiếng hát của người con gái hôm nào ngọt ngào,da diết và chứa đựng những cảm xúc yêu thương của con người Việt Bắc​ Mưới câu thơ đả nói lên vẻ đẹp của bức tranh tứ bình nơi núi rừng Việt Bắc và doan thơ đã diễn tả được tình cảm nhớ thương Việt Bắc sâu nặng của người cán bộ kháng chiến khi rời Việt Bắc để trở về thủ đô Hà Nội.​

Leave a Reply