Phân tích vẻ đẹp của nhân vật Huấn Cao trong tác phẩm chữ người tử tù của Nguyễn Tuân

Gợi ý:

Vẻ đẹp của Huấn Cao nằm ở ba khía cạnh

- Là một người tài hoa, nghệ sĩ (tài viết chữ đẹp, nổi tiếng khắp tỉnh Sơn, trở thành huyền thoại được ca tụng khắp nơi, tài viết chữ được nâng lên mang tầm báu vât -> tập trung khai thác ở lời giới thiệu gián tiếp cuộc trò chuyện giữa viên quản ngục và thầy thơ lại để làm rõ nét tài hoa nghệ sĩ của Huấn Cao)

nhân vật Huấn Cao

- Một người có khí phách phi thường của bậc anh hùng "bần tiện bất năng di,uy vũ bất năng khuất"( đoạn miêu tả Huấn Cao trực tiếp xuất hiện trước biểu tượng quyền lực triều đình phong kiến -> tập trung ở hành động chúc thang gông xuống đất, phớt đời đầy ngạo mạn , phá vỡ chốn nghiêm trang ngục tù, thản nhiên nhận rượu thịt của viên quản ngục, coi nó là việc vẫn làm trong lúc bình sinh, ông chỉ coi tù ngục là một chốn dừng chân, có tài bẻ khóa nhưng không phải tài lẻ bọn tiểu nhân mà đó là khí phách hơn người của Huấn Cao, không ngục tù nào có thể giam hãm; không vì vàng ngọc hay quyền thế mà ép mình cho chữ ,không sợ chết, xem thường, kinh bỉ bọn giai cấp thống trị trong thái độ kinh bạc với viên quản ngục " ngươi hỏi ta muốn gì...")

- Mang tâm hồn thiện lương, trong sáng (tính ông vốn khoảnh trừ cho tri kỉ ông ít chịu cho chữ ,trên đời không sợ quyền thế, không vì quyền thế mà ép mình cho chữ chỉ sợ phụ một tấm lòng trong thiên hạ, trong quan niệm của ông là cái tài đi đôi với cái tâm, cái thiện cái đẹp không tách rời nhau -> chính trực, trọng nghĩa, khinh lợi, sống thanh cao)

~> Sự hòa hợp giữa cái tài và cái tâm khiến Huấn Cao trở thành biểu tượng rực rỡ của cái đẹp

Leave a Reply