Trong mộí bài phát biểu, một học sinh có nói: "... Hãy cho em xin một phút giây thôi ... hành trình đời để em chiêm nghiệm về những gì đã qua và nghĩ tiếp những điều em sẽ làm trong khoảng thời gian sắp đến... ”. Em rút ra được bài học gì từ câu nói trên

YÊU CẦU

- Học sinh trên đã khái quát những suy nghĩ của mình về cuộc sống:

- Cuộc sống chảy trôi, không ngừng vận động, con người lo bươn chải, sống gấp, sống vội, ít có những phút giây ngừng lại đế mà nghĩ suy.

“Dừng lại” nhấn mạnh đến vấn đề ý thức, tư tưởng của con người ngắm nhìn lại mình trong suốt quãng thời gian đang tồn tại.

+ Hướng về quá khứ: với những kỉ niệm đẹp, với những niềm vui và hạnh phúc.

+ Hướng đến tương lai: với những cái gì chưa tới, với những ước mơ và khát vọng, ý nghĩa

+ Hướng về quá khứ mà chiêm nghiệm, rút ra những bài học, những kinh nghiệm sâu sắc cho bản thân.

+ Hướng đến tương lai đế’ mà định hướng.

- “Thực tại” là những khoảng lặng trong suy nghĩ, ít ai để ý tới nhưng lại giàu ý nghĩa: có thực tại mới có quá khứ và tương lai.

- Hướng đến thực tại là thế hiện một cuộc sống thực tế để thực hiện lí tưởng trong quá khứ và là những kinh nghiệm của tương lai.

- Câu nói của bạn học sinh nhấn mạnh đến một cuộc sống có điểm đầu và điếm đích.

- Là hãy xác định thực tại.

- Là sự suy nghĩ, cân nhắc kĩ lưỡng và hành động.

- Thực tại điểm dừng chân ngắn ngủi cho những ai biết nghĩ suy.

- Một người biết suy nghĩ, ít vấp ngã sẽ hứa hẹn nhiều thành công

BÀI LÀM

Sống ở trên đời này, diều gì khiến cho ta cảm thấy yêu quý nhất? Tình yêu, sự giàu có hay cuộc sống hạnh phúc? Thực ra, tất cả chúng đều cần thiết cho cuộc đời của mỗi con người. Nhưng, có ai đã bao giờ nghĩ sự ý thức về thực tại, chiêm nghiệm, suy tư trong cuộc đời là điều đáng giá. Một bạn học sinh trong bài phát biểu của mình đã bày tỏ chân thành: "... Hãy cho em xin một phút giây thôi - một phút giây ngưng nghỉ trên hành trình đời để em chiêm nghiệm về những gì đã qua và nghĩ tiếp những điều em sẽ làm trong khoảng thời gian sắp đến...”

Cuộc sống của chúng ta ngày nay đang hòa nhập cuốn theo xu thế của thời đại

Cuộc sống của chúng ta ngày nay đang hòa nhập cuốn theo xu thế của thời đại. Phần lớn ai cũng đều cố tạo cho mình một khoảng không để chạy đua, để tranh giành lần nhau. Thậm chí, một phút giây dành cho bạn bè, cho người thân, cho gia đình và ngay cả bán thân cũng không có. Chạy theo những gì gọi là tiền tài, danh lợi, ai có biết đâu rằng mình đã bỏ qua những phút giây thiêng liêng — phút giây “ngưng nghỉ” của một đời người.

llọ cho rằng, dừng lại dù chỉ trong một phút giây là sẽ làm tắc nghẽn, trì hoãn thời gian, làm chậm tiến độ phát triển của chính bản thân mình. Dại gì mà dừng lại, dừng lại sẽ chứng tỏ mình là một con người mệt mỏi, một kẻ thua trận. Nhưng mấy ai thử ngẫm mà xem, sự dừng lại trên một phương diện khác, phương diện tích cực: nó đem lại biết bao ý nghĩa cho chính con người ấy.

Một phút giây dừng chân trong cuộc đời của con người tuy ngắn ngủi nhưng có the tận dụng được nhiều thứ, ít ra là sự chiêm nghiệm lại chính bản thân mình. Cuộc đời bon chen, đua chạy mải miết thì ai dám chắc mình là con người hoàn hảo và không mắc bất cứ sai phạm nào. Và như thế thì vô tình bản thân chúng ta là kẻ thù của chính mình, sai lầm đôi khi bị che khuất trong tấm màn che mà không một ai mạnh dạn vén nó lên cả. Ví như một khâu sản xuất gồm nhiều công đoạn, mọi công đoạn đều được xử lí với một thao tác nhanh chóng để sản phẩm kịp cung ứng cho thị trường. Việc sản xuất nhanh mà không qua kiểm định kĩ lưỡng rất có thể để lại nhiều tì vết. Sản phẩm không thế vận hành và không thể sử dụng được thì xem như nhà sản xuất đã thất bại hoàn toàn. Vậy đó là lỗi do ai? Phải chăng là chính chúng ta, vì một phút giây không ngó ngàng kĩ lưỡng rồi mình lại hại mình. Con người ta cũng như cái sản phẩm kia vậy, mang trên mình những “vệt đen” mà không hề hay biết, đó là hậu quả hay nói khác hơn là “mua dây” buộc lấy bản thân. Ngay lúc này đây chúng ta là sản phẩm của một “bàn tay” nhào nặn trước đó và bàn tay ấy cũng chính là chúng ta mà thôi. Ta tốt hay xấu đều do tự mình điều khiển, vấn đề ở đây là chúng ta điều khiển nó bằng cách nào và có đúng lúc hay không. Vì thế mà một phút giây dừng lại để nhìn ngắm lại mình mới thực sự có ý nghĩa. Ta có thể nhận biết mình xấu ở điểm nào, mình tốt ở điểm nào, cần phải sửa chữa ra sao, cần phải gìn giữ như thế nào. Những cái xấu phải dứt bỏ hoàn toàn, những cái tốt phải biết trân trọng, đó cũng là quá trình hoàn thiện bản thân.Vậy, giây phút dừng lại ấy có được cho là bài học đáng giá hay không?

Dừng lại ở thực tại và ngắm nhìn quá khứ trong một phút giây ngắn ngủi đem lại cho ta biết bao cái để mà quý trọng. Hướng về quá khứ là cơ hội nhìn lại những kỉ niệm vô cùng trong sáng, những niềm vui và niềm hạnh phúc mà chưa chắc gì chúng ta có thể tìm lại được.

Tuy đã trôi qua, đã là quá khứ một thời nhưng những gì còn lại vẫn luôn mang một ý nghĩa hết sức lớn lao. Sống bên người thân, sống trong vòng tay ôm ấp của cha, trong tình yêu thương ngọt ngào của mẹ, có lẽ đó là quãng thời gian vô cùng tươi đẹp trong cuộc đời. Những lần vấp ngã, những lần sai phạm để lại vô vàn kinh nghiệm có thể đã trở thành những bài học quý giá nhất của một con người.

Hãy cho em xin một phút giây thôi

Nhưng không chỉ hướng về quá khứ, hướng về những gì đã qua. Con người ta cần tìm đến, nghĩ đến một cái gì đó xa hơn, đó chính là tương lai. Nghĩ đến tương lai, ta cho rằng nó rất xa xôi, viễn tưởng nhưng thực sự nó là phần đường mà chúng ta sắp phải đi tới và vượt qua. Tương lai là không thề phỏng đoán được trước, vì vậy mỗi chúng ta cần có dự định, cần có sự chuẩn bị thấu đáo. Mọi đường đi, nước bước đều phải được suy tính kĩ lưỡng. Có mấy ai biết được trên hành trình đời mệt mỏi này, ta cần phải dừng lại, nán lại trong phút giây để mà suy nghĩ và dự tính. Tương lai có sáng tươi, có thành công hay không đều nhờ bàn tay khéo léo, trí thông minh của ta trong một phút giây ngừng nghỉ ấy.

Một em học sinh dừng lại phút giây để mà suy nghĩ mình sẽ làm gì và sẽ đứng ở vị trí nào trong xã hội của tương lai. Một nhà doanh nghiệp mày mò trong chóc lát để tìm ra phương pháp sản xuất mới hơn. Tất cả sự nghĩ suy, sự lo liệu ấy hẳn không phải thường, chí ít gì nó cũng đem lại chút lợi ích nho nhỏ để cho ta biết mình cần làm gì và điều đó liệu có đúng dấn hay không.

Một phút giây ngắn ngủi đó thôi để mà sống, để mà chiêm nghiệm thực sự là quá đủ. Con người ta cần gì hơn là một sự nghĩ suy, và một sự tự ý thức. Chúng giúp ta lớn khôn hơn, trưởng thành hơn từng giây từng phút, và nhận ra biết bao điều kì diệu của đời mình, nhưng hơn hết, một phút giây dừng lại là khoảnh khắc chúng ta sống với chính mình. Quá khứ đã qua, tương lai thì chưa đến nhưng cái người ta đang đối mặt thì chính là thực tại của bản thân mình. Một thực tại bao khó khăn hay cũng có thề’ là một thực tại tràn đầy hạnh phúc. Sống với thực tại, con người ta nhận ra biết bao giá trị: một gia đình hạnh phúc, một sự nghiệp rạng rỡ, một tình yêu ngọt ngào. Tất cả là sự sung sướng bất tận. Nhưng thực tại cũng có thể là trái đấng, bất hạnh và cốt lõi là cách mình đối diện với nó như thế nào. Vì thế, một phút giây dừng lại để suy ngẫm về thực tại của mình, bằng những kinh nghiệm và sự ước đoán, chúng ta có thế hoàn thành tốt chặng đường ở phía trước.

Một phút giây dừng lại trên hành trình đời là ít ỏi nhưng thực sự là quý giá. Một phút giây đề chiêm nghiệm, để suy tư, cũng là biểu hiện của một con người biết lo nghĩ, có cuộc sống thực tế, biết thực hiện và theo đuổi những lí tưởng trong quá khứ, sống cho kinh nghiêm của ngày nay. Sống cho thực tại, đời con người sẽ không là hão huyền mơ mộng quá nhiều và luyến tiếc về dĩ vãng quá nhiều. Một phút giây ấy thôi có thế sẽ làm thay đổi tất cả, biến con người ta từ chỗ xô bồ, vồ vập tới chỗ khoan thai, cân nhắc, từ sự lãng quên sang sự ghi nhớ. Cuộc sống này có cái gì cần hơn khi con người biết sống thỏa với lòng mình và sống vì chính mình: như mình muốn và như mình cần.

Thượng đế đã ban cho ta mạng sống vậy chí ít ra ta cần làm gì đó có ý nghĩa trong đời: Làm giàu, săn tìm hạnh phúc,... đều thật sự có ý nghĩa. Nhưng cái mà người ta nhiều khi bỏ quên đi đó chính là nhìn thấy chính bản thân mình. Bản thân - không hẳn chỉ là sự giàu có,... mà cao hơn trong hành trình tìm về bản thân ấy không phải là một sự tìm kiếm mà là tạo một khoảng lặng, một khoảng riêng tư bình yên cho bản thân mình. Chính đó là phút giây mà con người ta chiêm nghiệm và suy tư được nhiều nhất, là phút giây thật sự có ý nghĩa trong đời.

Bạn học sinh đã bày tỏ chân thành khát vọng mãnh liệt của mình: khát vọng được một phút giây ngắn ngủi dừng lại trên hành trình đời mà ngẫm nghĩ và lên kế hoạch cho cuộc sống phía trước. Chúng ta cũng cảm thấy rằng cả ta và học sinh kia không chỉ cần một phút giây mà khá nhiều phút giây để mà nhìn lại bản thân mình: bởi vì chúng ta dang muốn hoàn thiện chính mình và tìm đến gương mặt thật của mình. Xin nhường lại cho tất cả chúng ta một phút giây này để mà ngẫm nghĩ về mình, hẳn những điều tốt đẹp đang chờ ta ở phía trước.

Leave a Reply