Văn kể chuyện - Em hãy kể một câu chuyện mà em biết trong cuộc sống nói lên truyền thống tôn sư trọng đạo của người Viêt Nam ta

"Muốn sang thì bắc cầu kiều

Muốn con hay chữ thì yêu lấy thầy"

(Ca dao)

Hiếu học và tôn sư trọng đạo là một truyền thống quý báu của dân tộc Việt Nam. Vì vậy, hàng năm cứ đến ngày Nhà giáo Việt Nam 20 tháng 11, các thế hệ học sinh lại tụ họp về trường cũ thăm thầy cô, ôn lại những kỉ niệm và chúc thầy cô nhiều sức khoẻ. Em đã được chứng kiến cảnh các anh chị lớp trên về thăm thầy cô giáo cũ và cảm nhận được tình cảm thầy trò sâu nặng.

truyền thống tôn sư trọng đạo

trường em, tháng mười một còn gọi là "tháng tri ân". Trong tháng này, sự kiện lớn nhất mà thầy và trò cùng hướng đến là thi đua dạy và học, chào mừng ngày Nhà giáo Việt Nam. Đặc biệt, năm nay trường em còn tổ chức ba mươi năm thành lập trường, vì vậy, lúc nào trường cũng tấp nập và náo nhiệt. Sau nhiều khâu chuẩn bị, sáng ngày 20 - 11, trường em đã long trọng tổ chức lễ kỷ niệm ngày thành lập trường và mít tinh kỉ niệm nhằm tri ân công ơn của thầy cô - những .người lái đò thầm lặng chở các thế hệ học sinh qua dòng sông kiến thức. Chúng em đã chuẩn bị những bó hoa tươi thắm, những tiết mục văn nghệ đặc sắc nhất biểu diễn trong ngày lễ đặc biệt này.

Cuối buổi lễ, lớp em đang nghe cô giáo dặn dò thì bỗng có một nhóm cô chú lớn tuổi tiến lại gần. Trên tay họ cầm bó hoa tươi thắm. Ai cũng rạng rỡ và trông rất lịch sự. Một chú cất tiếng nói:

- Cô Phương! Chúng em chào cô ạ! Cô có nhận ra em không?

Cô giáo em hơi ngạc nhiên và bối rối. Lục lại trí nhớ một lát, cô nói:

- Cô trông quen quá mà chưa kịp nhận ra.

- Em là Huy! Huy lớp trưởng lớp 5A ngày xưa, cái thằng Huy ngày xưa xui cả lớp trốn học đi cổ vũ bóng đá đây cô!

- A, Huy nhà ở bên kia sông phải không em?

Chú cười lớn và nói:

- Vâng, là em đây ạ! Em đưa các bạn lớp mình về thăm cô đây! Liền đó, các cô chú khác reo lên:

- Chúng em chào cô ạ!

Cô giáo và trò cũ gặp nhau, tay bắt mặt mừng. Rồi cô quay sang giới thiệu với chúng em đó là những học sinh cũ lớp cô chủ nhiệm cách đây đã hai mươi năm. Giờ đây, tất cả đã thành đạt nhưng vẫn luôn nhớ về cô giáo cũ. Cô mời các cô chú và cả chúng em về nhà cô chơi. Chúng em lại được nghe cô giáo và các cô chú kể những câu chuyện ngày xưa: những lần nghịch ngợm, rủ nhau trốn học hay đá bóng làm vỡ cửa kính lớp học... Ai cũng nói nhờ sự nghiêm khắc và tận tình của cô mà tất cả đều thành đạt như ngày hôm nay.

Chào tạm biệt cô giáo và các cô chú học sinh cũ của cô, trong lòng em có rất nhiều cảm xúc. Em vừa cảm động về tình thầy trò, vừa trân trọng và yêu quý cô giáo của mình hơn. Em sẽ cố gắng học thật giỏi để sau này thành đạt và sẽ trở về thăm cô, tri ân những người đã dạy dỗ em nên người.

Leave a Reply