Văn Mẫu Lớp 7
Mỗi lần Giáng Sinh đến, dù có đạo hay không, chúng ta cũng bận rộn hơn thường ngày. Nhất là với cuộc sống tại đây, mùa Giáng Sinh và những ngày cuối năm dương lịch là những ngày chúng ta được nghỉ làm
Đối với đề này lúc trước tớ làm là về quyển sách mà bố tặng cho mình....nhà mình lúc đó nghèo lắm khiếm cơm còn bữa đói bữa no nên làm gì có dư tiền mà mua sách cho mình đọc trong khi đó mình lại rất thích đọc sách nhất là thơ của chú Trần Đăng Khoa.
Đèo Ngang - địa danh gắn liền với sự ra đời của triều Nguyễn qua câu thơ “Hoành sơn nhất, vạn đại dung thân”. Đèo Ngang còn tồn tại trong kí ức những người yêu thơ văn qua bài “Qua Đèo Ngang”
Chị ơi - Khi em ngồi viết bài này, thì chị của em đã đi xa mất rồi (pass away). Nhưng trong tâm trí em vẫn luôn luôn hiện lên hình bóng một người Chị, đầy cảm phục và thân thương.
Ai khi xa quê hương cũng mang theo một kỷ niệm. Người thì nhớ lũy tre làng, người thì nhớ những đồng lúa vàng ươm sắp thu hoạch, người thì nhớ mái nhà ngói lợp nằm san sát nhau.
Tiếng suối trong như tiếng hát xa,
Trăng lồng cổ thụ bóng lồng hoa.
Cảnh khuya như vẽ người chưa ngủ,
Chưa ngủ vì lo nỗi nước nhà.
Mở đầu bài thơ là một tiếng hát làm say mê lòng người và ngân vang khắp núi rừng.
Câu nhập đề rất tự nhiên, như một lời nói mộc mạc của nhà thơ sau bao tháng ngày mới gặp lại bạn. Lời chao vồn vã, biểu lộ niềm vui mừng không xiết:
“Đã bấy lâu nay bác tới nhà”.
Có những tình bạn lưu danh muôn thuở trong văn chương như Lưu Bình với Dươn Lễ, Bá Nha với Chung Tử Kì, như Nguyễn Khuyến với Dương Khuê...Trong cuộc sống xung quanh ta cũng có rất nhiều tình bạn đẹp.
Một ngày nắng hanh hao vàng, vội vã rời xa thành phố, tôi chạy về theo tiếng gọi của miền ký ức, nơi có những triền đê thoải xanh lộng gió, có con sông quê miệt mài chảy trôi theo tháng năm với những ký ức êm đềm.
“Nhớ ngày xưa khi còn bé, mẹ ôm ấp tôi những lúc trời lạnh. Mẹ kể cho tôi nghe những câu chuyện cổ tích ly kỳ, hấp dẫn bằng giọng nói trầm ấm. Đôi mắt mẹ yêu thương nhìn tôi trìu mến. Đôi mắt đen láy làm cho mẹ thật thông minh.
Từ khi mở mắt chào đón cuộc đời, tôi đã cảm nhận được tình cảm thiêng liêng vô giá của cha mẹ. Và lúc đó tôi cứ ngỡ chỉ có cha mẹ là cho tôi tình cảm nhiều nhất.
Trong cuộc sống hàng ngày, có biết bao nhiêu người đáng để chúng ta thương yêu và dành nhiều tình cảm. Nhưng đã bao giờ bạn nghĩ rằng, người thân yêu nhất của bạn là ai chưa?
Tình yêu mùa xuân là tình cảm thường trực trong mỗi người: “Tự nhiên như thế ai cũng chuộng mùa xuân”. Đó là quy luật bất biến, vốn có, bản năng của con người cũng như tự nhiên
Trong cuộc đời mỗi con người ai cũng có những phút gặp gỡ và chia xa. Nhưng chẳng có cuộc gặp gỡ và chia xa nào đẹp nhất, trong sáng nhất của đời người bằng thời áo trắng đến trường cả.
Đối với mỗi người trên thế giới, không ai không biết mùa xuân là gì. Có nhiều đứa trẻ nói mùa xuân là mùa lì xì, có người lại nói mùa xuân là mùa đẹp nhất trong 4 mùa: Xuân, hạ, thu, đông.