Văn Mẫu Lớp 9
Chùa Bái Đính hay Khu văn hóa tâm linh núi chùa Bái Đính là tên một quần thể chùa nằm trên núi Bái Đính ở xã Gia Sinh, Gia Viễn, Ninh Bình. Quần thể chùa này gồm một khu chùa cổ và một khu chùa mới dự kiến xây dựng xong vào năm 2010
hà thơ Huy Cận từng viết:
"Chị em tôi toả nắng vàng lịch sử
Nắng cho đời nên cũng nắng cho thơ"
Có thể nói, ngày nay, vị trí của người phụ nữ đã đc đề cao, tôn vinh.
Tết Trung Thu (Hán Nôm: 中秋節) theo âm lịch là ngày rằm tháng 8 hằng năm. Đây là ngày tết của trẻ em, còn được gọi là "Tết trông Trăng". Trẻ em rất mong đợi được đón tết này vì thường được người lớn tặng đồ chơi, thường là đèn ông sao
Trong sắc phai bẽ bàng của giấy, sự kết đọng lạnh lòng của mực tự thân nó đã dâng lên một nỗi buồn tủi. Là ngoại cảnh nhưng cũng là tâm cảnh, một nỗi buồn thắm thía
Công cha nghĩa mẹ chữ thầy,
Học sao cho giỏi những ngày còn thơ.
Em đã tự nhủ lòng mình như vậy. Thế nhưng vì một phút nông nổi, em đã làm cô giáo dạy văn phải buồn, phải thất vọng về em.
Mỗi con người trên cuộc đời này đều được sinh ra với nhiều lý do, hay có thể chỉ làm đẹp cho người, cho đời. Và họ đều có những hạnh phúc của riêng mình. Tôi - một cô bé mới bước vào ngưỡng cửa cấp ba - cũng có hạnh phúc của riêng mình.
Bà nội là người em yêu quý nhất trong gia đình. Hình ảnh bà luôn gắn với những câu chuyện cổ tích ấu thơ. Bà là người đã đưa em vào những giấc mơ đẹp lạ kì. Bà đã già rồi song vẫn hoạt bát và yêu thương em hết mực.
Trong cuộc đời ai cũng có một - bà ngoại. Tuổi thơ và cuộc sống của mỗi người không giống nhau nên hình ảnh bà ngoại cũng vậy. Nhưng dù ai có ra sao, đối với mình
Cây tre đã đi vào văn hoá Việt Nam như một hình ảnh bình dị mà đầy sức sống, dẻo dai chống chịu thiên tai, gió bão và giặc ngoại xâm. Thế nhưng những năm gần đây, có một thực tế đáng buồn là loại cây đa dạng,
Có một chốn bình yên để chúng ta tìm về khi tóc đã ngã hai màu sương khói, khi bên kia bia đá thời gian đã gõ nhịp không đều. Đó là quê hương với lũy tre làng từng vươn những cánh tay dài vẫy chào người ra đi và đón chào người trở lại.
Người phụ nữ ngày xưa xuất hiện trong văn học thường là những người phụ nữ đẹp. Việt Nam cũng vậy, nàng không chỉ có vẻ đẹp bên ngoài mà còn có cả dung hạnh, có tư dung tốt đẹp
Sau 3 năm ở quân ngũ về, tính cách của tôi bộc lộ rõ dần. Vừa về tới nhà, biết mẹ đã qua đời, nên tôi rất buồn. Nỗi lòng ấy của tôi đáng được thông cả. Nếu là người giàu tình thương biết thương mẹ thương con thì hẳn tôi cũng thương vợ
Tôi là đứa được coi là nghịch ngợm nhất lớp. Và cứ như thường lệ đến giờ sinh hoạt lớp là y như rằng tôi được nêu gương trước lớp. Tất cả là do đứa lớp trưởng khó ưa ấy, mặc cho tôi luôn nói khản cả giọng mà nó vẫn thưa với cô giáo.
Quê hương là gì hả mẹ?
Mà cô giáo dạy phải yêu?
Quê hương là gì hả mẹ?
Ai đi xa cũng nhớ nhiều!
Lời trẻ nhỏ ngây thơ hồn nhiên trong bài thơ mà chúng ta vô tình đã đọc ở đâu đó khiến ta không khỏi giật mình.
Một ngày đẹp trời, khi bác nông dân đi vắng, các loài vật nuôi trong nhà liền tổ chức buổi họp mặt với nhau và bình chọn xem loài nào có công nhiều nhất với con người. Các bạn chó, mèo và gà hào hứng kể về những công trạng của mình.