Văn Mẫu Tiểu Học
Em là con lớn trong gia đình. Dưới em còn có một em gái, mới được gần một tuổi, tên thường gọi ở nhà là bé Bông. Ngoài những lúc ăn và ngủ, Bông bi bô tập nói và chập chững tập đi. Trông cô bé lúc nào cũng đáng yêu và bận rộn.
Em có rất nhiều người bạn thân. Nhưng người em yêu quý nhất là bạn An.
An năm nay vừa tròn mựời tuổi, cùng tuổi với em. Bạn có thân hình cân đối, khỏe mạnh. Dáng đi nhanh nhẹn, mỗi khi có công việc gì cần thiết bạn đi một chốc là xong ngay.
Em sinh ra ở một vùng quê, quanh năm những người nông dân thức khuya dậy sớm, bán mặt cho đất, bán lưng cho trời để làm ra hạt gạo trắng ngần. Vì vậy, hình ảnh bác nông dân cày ruộng trở thành một kí ức sâu sắc, khiến em vừa yêu thương vừa khâm phục.
Gia đình là tổ ấm hạnh phúc, là bến bờ để chở che mỗi người sau những giờ làm việc và học tập căng thẳng, về với gia đình là về với mẹ, với những bữa ăn mang hương vị riêng của mẹ. Vì vậy, với em, niềm hạnh phúc nhất là được ăn những bữa cơm do tay mẹ sửa soạn và nấu nướng
Trong gia đình, người em yêu quý nhất là mẹ. Em luôn dành tình cảm đặc biệt nhất cho mẹ và luôn cố gắng học giỏi, chăm ngoan để mẹ vui lòng.
Năm nay mẹ em ba mươi sáu tuổi. Mẹ có dáng người cao và thon gọn. Khuôn mặt mẹ tròn, đầy đặn và phúc hậu
Trong gia đình, em gần gũi và yêu quý bà ngoại nhất nhà. Bà luôn dành cho em sự quan tâm, chăm sóc tận tình.
Năm nay bà đã gần tám mươi tuổi. Mỗi năm em lại thấy bà thấp hơn một chút, và già yếu hơn. Bà em gầy, dáng đã hơi còng vì tuổi tác
Gia đình em sống cùng một nhà với ông bà nên từ khi còn nhỏ, em đã gắn bó với ông bà nội. Em luôn nhận được lòng yêu thương, chỉ dạy của ông bà. Đặc biệt, em gần gũi và yêu quý ông nội nhất nhà.
Hôm nay là thứ tư, lớp em có tiết kể chuyện. Tiết học với nội dung về một câu chuyện chiến tranh do cô Hà phụ trách giảng dạy đã để lại nhiều cảm xúc cho em.
Sau khi tiếng trống trường giòn giã vang lên, cô Hà bước vào lớp.
Từ khi học mầm non đến bây giờ, em được học với nhiều thầy cô giáo. Thầy cô nào cũng tận tình dạy bảo và yêu thương chúng em như người mẹ thứ hai. Thế nhưng, hình ảnh cô Mai - cô giáo chủ nhiệm hồi lớp một của em - là người em yêu quý và dành nhiều tình cảm sâu đậm nhất.
"Quê hương" hai tiếng thân thương như khắc sâu vào tâm khảm mỗi chúng ta. Quê hương của em gắn liền với hình ảnh cánh đồng thẳng cánh cò bay, dòng sông nước chảy hiền hoà và đặc biệt là con đường quen thuộc đã in dấu chân em mỗi buổi đến trường.
Một năm có bốn mùa, mùa nào cũng có những đêm trăng đẹp. Thế nhưng em vẫn thích nhất là đêm trăng rằm vào mùa hạ.
Ông mặt trời đỏ ối như một quả cầu lửa khổng lồ đã từ từ khuất hẳn phía xa. Trong xóm, mọi nhà đã lên đèn từ lúc nào.
Hà Nội là Thủ đô của nước Việt Nam nghìn năm văn hiến, là trung tâm kinh tế, chính trị, văn hoá của cả nước. Em may mắn được sinh ra và lớn lên ở Hà Nội, vì vậỵ, hình ảnh những danh lam thắng cảnh, di tích lịch sử và những con đường quen thuộc của mảnh đất kinh kì luôn in sâu trong trái tim em.
1. Mở bài
- Cảnh em định tả là chùa Hương thuộc huyện Mỹ Đức, Hà Nội.
Em đến thăm cách đây hơn một năm, vào dịp chùa mở hội.
2. Thân bài
* Tả cảnh (từ ngoài vào trong, từ thấp lên cao):
- Chùa Hương nằm trong dãy núi đá vôi Hương Sơn.
Mỗi năm, vào kỳ nghỉ hè, gia đình em lại tổ chức đi du lịch, tham quan những thắng cảnh kì thú của đất nước. Năm nay, địa chỉ mà nhà em lựa chọn là Vịnh Hạ Long. Chuyến đi đã để lại trong em những kỉ niệm khó quên và càng tự hào hơn về đất nước Việt Nam rừng vàng biển bạc.
"Quê hương" - hai tiếng nghe sao thân thương như khắc sâu vào tâm khảm, mỗi chúng ta. Với mỗi người, quê hương có thể là cánh đồng lúa trĩu bông, là con diều no gió bay cao trên bầu trời xanh thẫm...