Văn nghị luận xã hội: Sống đẹp với thiên nhiên

1. Đây chính là tinh thần của hội họa phương Đông: cái hồn của tranh chính ở trong không gian, ở trong khoảng trống trên tranh, trong đường nét cô đọng có đắn đo cân nhắc của ngọn bút. Kim Đông Tâm có nói: "Khi vẽ cành cây phải như nghe có tiếng gió thổi".

Sống đẹp với thiên nhiên

2. Đặc trưng của nghệ thuật Nhật Bản có thể tóm gọn trong một câu: "Không có lúc nào nhớ đến bạn bè như lức ngắm tuyết, trăng, hoa". Khi anh chiêm ngưỡng vẻ đẹp của tuyết, trăng, hoa hay nói khác đi, khi anh cảm thấy hạnh phúc được gặp gỡ với cái đẹp, khi ấy anh đặc biệt nhớ đến bạn bè: muốn chia sẻ với họ niềm vui. Cảm động trước cái đẹp khơi dậy sự đồng cảm và tình yêu mạnh mẽ trong con người, và khi ấy từ "bạn hữu'' trở thành từ "con người".

Hơn nữa tuyết, trăng, hoa và vẻ đẹp bốn mùa nối tiếp nhau theo quan niệm truyền thống Nhật Bản tượng trưng cho cái đẹp nói chung: đó là sắc đẹp của núi, sông, cỏ cây, của vô vàn hiện tượng tự nhiên, kể cả tình cảm con người.

"Không có lúc nào nhớ đến bạn bè như lúc ngắm tuyết, trăng, hoa". Cơ sở thẩm mĩ của nghi lễ uống chè Nhật Bản (cha-no-yu) cũng chứa đựng ý này: "Lúc sum họp quanh ấm chè cũng là lúc sum họp của tình cảm". Đó là lúc thời tiết dễ chịu, bạn bè quây quần, tâm đầu ý hợp...

3. Nếu như "vabi sabi" (đơn sơ, mộc mạc, tự nhiên) được đánh giá cao trong nghi lễ chè với các nguyên tắc "hòa, kính, thanh, tịch" (hài hòa, hay hòa bình, kính trọng, trong sạch và tĩnh mịch) biểu tượng cho sự giàu có của tâm hồn thì phòng chè bé xíu và đơn giản cực kì tượng trưng cho cái gì đó rộng lớn và trang nhã vô biên.

Một bông hoa thể hiện được cái đẹp của hoa hơn cả trăm bông. Ngay từ xưa Ri kiu đã dạy không lấy những nụ đã nở khi cắm hoa. ở Nhật Bản cho đến bây giờ vào lúc làm nghi lễ chè, trong phòng chè chỉ cắm một bông hoa còn chúm chím. Hoa được chọn theo mùa, ví dụ mùa đông thì hoa đông nhỏ bạch ngọc hay hải đường giống ba va bi-xu-kê nổi tiếng, khác các giống hải đường khác ở chỗ bông hoa nhỏ. Chọn lấy một nụ trắng. Màu trắng thanh nhã, trong sạch nhưng cũng là màu hàm súc nhất, nó có trong tất cả các màu khác. Trên nụ hoa, nhất thiết phải có một giọt sương, có thể vẩy nước vào hoa. Vào tháng năm để làm nghi lễ chè dùng hoa mẫu đơn cắm vào lọ đá xanh là tuyệt nhất. Nhưng chỉ lấy một bông và phải là bông trắng. Thế nào cũng phải có một giọt sương đọng trên đó. Hơn nữa, không phải chỉ bông hoa mà cả lọ hoa trước khi cắm cũng phải vẩy nước thẫm vào. Khi vẩy nước vào, lọ hoa trở nên tươi tỉnh hẳn lên. Những đường nét hoa văn đậm nhạt, thoải mái trên lọ cổ ánh lên dưới tác dụng của nước ẩm và bắt đầu thở cùng một nhịp với giọt sương trên hoa.

Theo phong tục, trong nghi lễ chè, cốc chén cũng được vẩy nước trước khi dùng để tạo cho nó cái vẻ đẹp tự nhiên...

Thiên nhiên tươi đẹp

4. Hòa nhan, ái ngôn: nụ cười trên khuôn mặt, tình yêu trong lời nói.

5. Hoa xuân hè rộn trăng thu,

Đông về băng tuyết lạnh trơ.

(Đô-gen - 1200-1253)

6. Còn gì nữa sau khi anh ta khuất!

Hoa xuân, chim núi, hay lá vàng rơi?

(Ri-ô-can 1758-1831) (Trích bài phát biểu của Ca-va-ba-ta trong buổi lễ trao Giải Nô-bel Văn chương năm 1968 tại Stốc-khôm -Thụy Điển)

Leave a Reply