Văn nghị luận xã hội - Trái tim hoàn thiện nhất là trái tim có nhiều mảnh vá

DÀN Ý

1. Mở bài

- Giới thiệu vấn đề.

- Nêu cái nhìn tổng quát về vấn đề.

2. Thân bài

- Trái tim hoàn thiện là trái tim của con người giàu lòng nhân ái, vị tha, là trái tim biết yêu thương và chia sẻ, chấp nhận hi sinh bản thân để mang đến niềm vui đích thực cho những người xung quanh.

- Trái tim ấy có thể vì người khác mà làm tổn thương đến bản thân, biết lấy hạnh phúc của người khác làm hạnh phúc của chính mình. Niềm hạnh phúc ấy có thể xem là mảnh vá lỗ thủng của thương tổn.

- Từ việc trình bày những suy nghĩ của mình về câu nói, rút ra một cách sống tốt, có ý nghĩa trong xã hội hiện nay.

3. Kết luận

Kết luận lại vấn đề.

BÀI LÀM 1

Một kẻ thấp hèn hay một người cao thượng, một kẻ khốn cùng hay một người giàu sang đều có thể sở hữu những chiếc áo với hàng trăm mảnh vá. Nhưng một trái tim có nhiều mảnh vá chỉ có thế có ở một con người trọn vẹn nhất ở chữ nhân, sang trọng nhất ở chữ tâm và đẹp đẽ nhất ở chữ đức. Bởi trái tim hoàn thiện nhất không phải là trái tim trong như ngọc, bóng như gương mà là trái tim có nhiều mảnh vá.

Một chiếc áo có nhiều mảnh vá không thể là một chiếc áo hoàn thiện

Một chiếc áo có nhiều mảnh vá không thể là một chiếc áo hoàn thiện. Vậy có mâu thuẫn không, có khập khiễng không khi cho rằng trái tim hoàn thiện nhất là trái tim có nhiều mảnh vá? Đế nhắc nhở chính mình, để hiểu rõ hơn giá trị thực sự của cuộc sôìig, con người nhiều khi lại tự mình đặt ra những những triết lí chứa đựng không ít mâu thuần. Sự đồng nhất hai trạng thái trái ngược nhau của trái tim, hoàn thiện và có nhiều mảnh vá, có lẽ là một trong những mốỉ mâu thuẫn lạ lùng ấy. Nhưng liệu nó có thực sự là một mâu thuẫn hay sự trái ngược kia chỉ là vẻ bề ngoài của một hạt nhân triết lí sâu sắc, thâm thuý mà không phải ai cũng hiểu rõ khi mới nhìn qua? Câu trả lời chỉ có thế có khi ta có một quan niệm đúng đắn về một trái tim hoàn thiện.

Một trái tim hoàn thiện không phải là trái tim thuỷ tinh trong suốt được đặt trong tú kính để ngày ngày ta ngắm nhìn, cũng không phải là trái tim của con người chưa từng nếm trải nỗi đau và càng không phải trái tim của một con người ngoại trừ bản thân không còn biết đến hạnh phúc của ai khác. Bởi nếu chỉ có vậy đó chỉ đơn thuần là một trái tim lành lặn, có thể nó đẹp nhưng cái đẹp ở bề ngoài thường không bền vững và có ai dám chắc rằng nó sẽ đứng vững trước những sóng gió không thể không có trên đường đời, có ai dám khẳng định rằng trái tim lành lặn kia sẽ không vỡ tan, sẽ không chết trong một va chạm rất nhỏ. Bởi nó là trái tim chưa cảm nhận hết những cung bậc cảm xúc của một trái tim vốn có.

Cái tính từ cao quý hoàn thiện chỉ có thể đặt vào trái tim của một con người giàu lòng vị tha, một con người biết yêu thương và muốn chia sẻ, biết hi sinh và muốn mọi người hạnh phúc, biết cho và muốn cho nhiều hơn là biết nhận và muốn nhận. Trái tim ấy biết được và cảm nhận được trên thế gian này có hạnh phúc nhưng cũng không thiếu nỗi đau, có nụ cười nhưng cũng không hiếm nước mắt. Trái tim ấy có thế chấp nhận sự thiệt thòi về mình mà không hề toan tính thiệt hơn, có thể chấp nhận dùng sự tổn thương của chính mình để làm vị thuốc chữa lành sự tổn thương của người khác. Nhưng con người vẫn là con người. Họ không phải là thánh, càng không phải là bồ tát rộng lượng vô biên. Nếu chỉ biết nhận về mình những khố đau liệu trái tim ấy có đủ sức chông chịu trong cái trăm năm ngắn ngủi của cả một đời người, có đù rộng lớn cho quá nhiều những vết thương trú ngụ. Nhưng không, chữ nếu kia mãi mãi chỉ là một giả thiết không thề thành hiện thực. Bởi quan trọng hơn sự hoàn thiện của một trái tim còn ở chỗ biết tự tìm lấy niềm vui trong nỗi khổ đau, biết nhận lại khi đang cho và biết lấy hạnh phúc của người khác làm hạnh phúc của mình. Đó chính là những mảnh vá chắc chắn nhất, khéo léo nhất cho những lỗ thủng thương tổn trong tâm hồn. Và có lẽ chính những mảnh vá ấy là sự đảm bảo đáng tin nhất cho sức sống của một trái tim. Một trái tim đã đủ sự mạnh mẽ để vượt lên trên sự ích kỉ, đủ năng lượng để chiến thắng những nỗi đau tất nhiên cũng sẽ đủ dũng khí để tiếp tục đón nhận sự hi sinh và quan trọng hơn là đế tiếp tục tồn tại.

Những mảnh vá tâm hồn là hiện thân của nỗi đau mà cũng là hiện thân của hạnh phúc. Là nỗi đau khi trái tim phải chịu sự thương tổn vì người khác nhưng lại chính là hạnh phúc khi nó hiểu được ý nghĩa của sự hi sinh, khi nó nhận ra sự hi sinh kia là xứng đáng, khi nó cảm nhận được hạnh phúc của người khác trong nỗi đau của chính mình. Những mảnh vá tâm hồn là yếu tố quyết định cho một trái tim hoàn thiện. Những để có được những mảnh vá ấy hay đúng hơn là để vá nó vào những lỗ thủng của trái tim không phải là chuyện dễ dàng. Y học hiện đại có thể dùng những viên thuốc, những dao kéo, những tia lase để chữa lành những tổn thương rất nghiêm trọng của cơ thể. Rồi một ngày, hai ngày, một tháng, hai tháng những vết thương tưởng chừng như có thể cướp đi sinh mạng của con người cũng sẽ lành lại, cả vết sẹo của nó cũng không còn nhờ những kĩ thuật hiện đại của y học. Nhưng không có một bác sĩ y khoa nào, không có một thiết bị hiện đại nào có thể chữa lành những vết thương của tâm hồn, cho dù đó chỉ là những vết thương rất nhỏ. Vị thuốc tiên thời gian cũng khó lòng xoa dịu được những vết thương lòng. Bởi vết thương trong trái tim chỉ có thể được chữa trị bằng chính những vị thuốc của tâm hồn. Đó là những vị thuốc với cái tên hi sinh, vị tha, yêu thương, chia sẻ..., những vị thuỗc đặc trị cho riêng tâm hồn.

Tác phẩm độc đáo nhất và cũng kì lạ nhất của tạo hoá chính là tâm hồn con người. Có thể vì thế mà những vị thuốc dành cho tâm hồn cũng rất kì lạ. Nó không được bào chế từ một công trình nghiên cứu nào mà tự sản sinh từ trong hồn người. Con người từ khi sinh ra đã là ngôi nhà chung của cái thiện và cái ác, của lòng vị tha và sự vị kỉ. Dòng đời theo năm tháng chảy qua hồn người và cuốn trôi gần như tất cả. Những gì còn lại cho con người là không nhiều nhưng cũng không quá ít, nó đủ dể làm nên một trái tim, đủ đề ta nhận thức được một con người là cao cả hay hèn mọn. Vai trò quyết định của những gì còn lại cuối cùng ấy giúp ta đi đến một khẳng định, những mảnh vá tâm hồn đế làm nên một trái tim hoàn thiện có hay không là bởi chính sự rèn luyện của con người. Trước dòng đời, ta thả trôi cái tốt và giữ lại cái xấu thì dễ nhưng để giữ lại cái tốt và rời xa cái xấu lại không hề dễ dàng. Bởi vậy, để có thế lấy niềm vui của người khác làm niềm vui của mình, để có thế cảm nhận thật trọn vẹn hạnh phúc dù cho đó là hạnh phúc của người khác, ta phải tự mình dệt nên những mảnh vá bằng chính chất người trong con người mình. Có thể sẽ có không ít người lắc đầu cho đó là một việc khó. Điều đó đúng, nhưng khó chưa hẳn là không làm được.

Cuộc sống và những con người trong cuộc sống ấy một lần nữa đã khẳng định khả năng thực hiện của việc mà đã không ít người cho rằng khó có thể thành hiện thực.

Bác ơi, tim Bác mênh mông thế

Ôm cả non sống, mọi kiếp người.

Không phải ngẫu nhiên mà Tố Hữu đã thốt lên những lời thơ ấy. Trái tim của Bác, trái tim người Cha già kính yêu của dân tộc, trái tim của mặt trời cách mạng Việt Nam là một trái tim vĩ đại, một trái tim mênh mông tình nước, tình dân và có lẽ cũng chính là trái tim có nhiều mảnh vá nhâ't. Mãi mãi trong sâu thẳm tâm hồn người Việt Nam, Người là cha, là bác, là anh, là con người chung của dân tộc. Nhưng những cái .chung quá lớn ấy lại đẩy cuộc đời riêng của Bác càng gần hơn với con số 0. Không vợ, không con, không một mái ấm gia đình dành cho riêng mình. Đó không gì khác chính là những mảnh vỡ lớn trong tim Bác. Những mảnh vỡ ấy, có khi nào khiến Bác cảm thấy trông vắng không? Có khi nào khiến Bác buồn không? Nỗi trống vắng, có lẽ sẽ đôi lúc hiện lên trong Bác, nhưng buồn, chắc hẳn không bao giờ. Bởi những mảnh vỡ, những lỗ thủng trong tim Bác luôn được lấp đầy bởi lòng nhân ái, bởi đức hi sinh. Bác tìm thấy niềm vui của bản thân trong niềm vui chung của cả dân tộc, tìm thấy hạnh phúc của chính mình trong hạnh phúc của nhân dân. Có lẽ vì thế mà trái tim của Bác có thể không lành lặn, có thể có nhiều mảnh vá nhưng đó là một trái tim không bao giờ chết.

Một trái tim hoàn thiện không phải là trái tim thuỷ tinh trong suốt được đặt trong tú kính để ngày ngày ta ngắm nhìn

Trái tim Bác là một trái tim hoàn thiện, nhưng nếu chỉ dựa vào đó mà cho rằng sự hoàn thiện của một trái tim chỉ có thề có ở những nhân cách lớn thì quả là lầm lẫn. Hãy nhìn quanh cuộc sống của chúng ta, rất gần thôi, cũng đủ để ta tìm thấy những trái tim rất hoàn thiện, với những mảnh vá đánh dấu sự hi sinh, sự tổn thương vì người khác. Đã có người mẹ sẵn sàng từ chối bữa tiệc ngày 8-3 chỉ vì một buổi chợ. Mẹ đã không tham gia buổi tiệc dành cho những người phụ nữ không phải vì những đồng lời cỏn con, mà bởi nếu không có buổi chợ ngày 8-3 ấy thì ngày mai con của mẹ sẽ không đủ tiền đóng học phí. Mẹ thà chịu đựng tất cả, hi sinh đến những thứ nhỏ nhất nhưng không bao giờ để con phải chịu một chút thiệt thòi, dù là nhỏ nhất. Cũng đã có người cha, chấp nhận nỗi đau, nỗi dằn vặt đang vò nát con tim, dùng kỉ vật cuỗì cùng của người vợ đã khuất đề đổi lấy món quà đã hứa với con trong ngày sinh nhật. Không giữ được kỉ vật duy nhất mà người vợ để lại, chắc hẳn trái tim ông sẽ có thêm một mảnh vỡ, một lỗ thủng lớn. Nhưng người cha ấy vẫn hạnh phúc khi nhìn gương mặt rạng rỡ của con trước món quà mà chính nó cũng không dám mơ đến. Niềm hạnh phúc ấy chính là mảnh vá ông tạo nên bằng tình thương yêu, bằng tấm lòng của một người cha dành cho con.

Những trái tim của những người cha, người mẹ ấy không có người nào nói đến, không có sử sách nào ghi lại nhưng nó khiến ai ai cũng phải động lòng. Đó là trái tim hoàn thiện nhất trong những con người bình thường nhất, những trái tim có nhiều mảnh vá nhất nhưng cũng chính là những trái tim lành lặn nhất.

Những mảnh vá trong trái tim không ai bán cũng chẳng ai mua, mỗi chúng ta phải tự tạo ra nó bằng chính cái tâm của mình, nhưng không chỉ có vậy. Không phải lúc nào những mảnh vá trong trái tim cũng là do chính mỗi con người tạo ra, mà có thể đó là những mảnh vá của người khác trao cho. Đó là lúc chúng ta cho đi và được nhận lại từ người khác, là lúc hai trái tim trao cho nhau tình yêu thương chân thành nhất. Những mảnh vá ta nhận được của người khác có thể không vừa vặn để lấp đầy lỗ thủng trong trái tim ta, nhưng đó là một trong những mảnh vá bền vững nhất, đẹp dẽ nhất trong trái tim mỗi người. Tạo ra cho mình một mảnh vá đã khó, có được một mảnh vá từ trái tim người khác lại càng khó hơn. Để nhận được một mảnh vá từ người khác, trước hết ta phải có được những mảnh vá do mình tạo ra. Và khi trái tim ta đủ sức đế trao cho người khác một mảnh vá thì đó mới là một trái tim thực sự hoàn thiện.

Những mảnh vá tâm hồn không giản đơn chỉ là đức hi sinh, là tấm lòng nhân ái mà đôi khi nó còn là sự vị tha đối với chính mình. Tha thứ cho người khác đã là một việc khó, tha thứ cho chính mình lại càng khó ngàn lần. ta có thể chấp nhận những thương tốn do người khác gây ra, nhưng lại rất khó lòng quên đi những tổn thương được gây ra bởi chính bản thân mình. Bởi vậy một trái tim thực sự hoàn thiện không chỉ là một trái tim biết hi sinh, biết sống vì người khác mà còn phải là trái tim biết thương yêu chính mình, có những nhịp đập riêng cho chính mình. Con người đôi khi phải biết tha thứ cho mình để có thể tha thứ nhiều hơn cho người khác. Dừng quá khắt khe với bản thân để có thể rộng lượng hơn với kẻ khác.

Mỗi chúng ta ai cũng mong có được hạnh phúc nhưng hạnh phúc thực sự phải tìm từ trong nỗi đau, từ trong lòng của cuộc sống. Vì vậy để thực sự ta trưởng thành, để thực sự trái tim ta là một trái tim, ta hãy sống với mọi người như sòng với chính mình, hãy học cách yêu thương để được yêu thương, hãy học cách tha thứ đè được tha thứ... Không phải chúng ta chỉ sống vì người khác mà hãy sống đừng chỉ vì mình.

Trái tim hoàn thiện nhất chính là trái tim có nhiều mảnh vá nhất. Bởi đôi lúc trái tim cũng cần phải biết buồn đau, biết khóc để cảm nhận được giá trị của sự yêu thương và biết cho đi để’ cảm nhận niềm vui, hạnh phúc trong sự chia sẻ. Bởi sức mạnh và vẻ đẹp của một trái tim không phải ở chỗ nó được nâng niu, gìn giữ để không có một vết tích, tổn thương nào, trái lại, càng hoà nhập, càng biết chia sẻ, dám yêu, dám sống và sẵn sàng cho đi, trái tim con người càng trở nên nhạy cảm, sâu sắc và đập mạnh mẽ hơn.

BÀI LÀM 2

Khoa học đã chứng minh tình yêu không xuất phát từ trái tim, mà là từ khối óc. Mặc dù vậy không ai phủ nhận trái tim là một biểu tượng đẹp đẽ của lòng thương, của tình yêu, bởi vì từ “trái tim” mang một ý nghĩa gần như là tình cảm chứ không phải lí trí. Mỗi giây trái tim đập là mỗi giây chúng ta sống để cảm nhận yêu thương xung quanh mình. Có những niềm vui, niềm hạnh phúc nhưng cũng có nhiều nỗi buồn, những mất mát, tổn thương ... mà đôi khi nó hằn sâu trong trái tim chúng ta thành những vết thương đau đớn và dai dẳng. Nhưng rồi thời gian sẽ chữa lành những vết thương ấy, để lại những vết sẹo, nhưng bù lại chúng ta sẽ có một trái tim từng trải và sâu sắc hơn. Chúng ta sẽ rút kinh nghiêm từ những vết thương của chính mình để không làm lại nó với một ai khác. Bởi vì trái tim sinh ra không phải đế chưng trong lồng kính, mà để cho và nhận máu để nuôi dưỡng thể, cũng như cho và nhận yêu thương để nuôi dưỡng tâm hồn. Người ta gọi những trái tim ấy là trái tim hoàn hảo.

Trái tim hoàn thiện nhất là trái tim có nhiều mảnh vá

Trong cuộc sống có những người chỉ chăm chăm tô điểm cho vẻ bề ngoài của mình thêm đẹp đẽ, bắt mắt, xa hoa mà không để ý rằng tài sản quý nhất của họ - trái tim - là cái mới thực sự cần làm đẹp. Nhưng làm đẹp bằng cách nào? Không phải đề trái tim ấy trong lồng kính, không phải thu mình lại để sống cho riêng mình... vì làm như vậy thì trái tim, nguyên lí hoạt động vốn là cho và nhận - sẽ chết dần chết mòn như nước trong hồ Biển Chết. Để làm đẹp cho trái tim chỉ có một cách duy nhất là làm đẹp cho tâm hồn. Phải biết sống vị tha, vì người khác, biết yêu thương một cách sôi nổi và chân thành... thì trái tim mình mới giàu sức sống, nhịp đập mới càng sâu sắc mạnh mẽ. Trong quá trình ấy tất nhiên không tránh khỏi những tổn thương, những đau khổ, sẽ trở thành những vết thương trong tim, vì Yêu là chết trong lòng một ít / Cho thật nhiều nhưng nhận chẳng bao nhiêu / Người ta phụ hoặc thờ ơ chẳng biết (Xuân Diệu). Nhưng những nỗi buồn sẽ giúp con người trưởng thành hơn, những vấp ngã để biết đứng lên, những nỗi đau đề biết cảm thông chia sẻ với người khác. Trái tim sẽ cóp nhặt những đau những buồn ấy đế tạo nên một sự hoàn thiện bên trong nó, đó là sự hoàn thiện về tâm hồn, nhân cách và bản lĩnh sống. Một con người có trái tim đẹp sẽ luôn biết cho đi, biết yêu thương một cách chân thành và tự nguyên đề đem lại niềm vui cho người khác, và hạnh phúc được tạo thành từ những hi sinh ấy như những mảnh vá vá lại nhũng vết thương họ tự nguyên gây ra cho tâm hồn mình. Biết bao người cha người mẹ vẫn lặn lội mưu sinh hằng ngày, trái tim có thể nhiều vết thương vì những cực nhọc về thân thể, những lo âu, suy nghĩ, tràn trở, dằn vặt về tâm hồn... nhưng chỉ cần một nụ cười rạng rỡ trên đôi môi con khi có chiếc xe đạp bằng bạn bằng bè là đủ xóa tan đi hết muộn phiền, nhũng nếp nhãn trên trán... và niềm hạnh phúc ấy đủ sức vá lại những vết thương bao ngày qua. Niềm hạnh phúc ấy tiếp thêm sức mạnh cho cha mẹ làm việc hăng say hơn, yêu đời hơn. Một trái tim hoàn thiện còn là trái tim dù bị tồn thương nhưng vẫn muốn cho đi, muốn yêu và khao khát được yêu mãi...

Từ hình ảnh biểu tượng của trái tim có nhiều mảnh vá, có thể hiểu theo nhiều cách khác nhau, đồng thời có thế suy rộng ra rằng: con người hoàn thiện nhất là con người tùng trải và biết yêu thương chứ không giản đơn là con người mang nét đẹp hình thể và nhân cách. Mỗi con người mang một trái tim có nhiều mảnh vá, hợp lại sẽ thành một trái tim chung có nhiều mảnh vá - không phân biệt giàu nghèo sang hèn nữa, bởi vì khi ấy mỗi nhịp đập của trái tim không lành lặn sẽ là những giây con người trao và nhận yêu thương từ cơ thể của nhau - một cách chân thành.

Leave a Reply