Văn tả con vật - Em hãy tả con chó mà em yêu quí nhất

Lập dàn ý

1. Mở bài

- Giới thiệu chung về con chó: tên gọi, số tháng tuổi...

2. Thân bài

a) Tả khái quát rồi đến tả chi tiết từng bộ phận của con chó

- Con Mực được mang về nhà em khi nó còn là một cậu bé nhỏ xíu, vậy mà giờ nó đã cao lớn rồi.

- Toàn thân nó được bao bọc bởi bộ lông màu đen.

- Nó nặng khoảng mười ki-lô-gam.

con chó mực

- Cái đầu nó to như trái cam với hai cái tai lúc nào cũng cụp xuống, hai cái tai chỉ dựng đứng lên khi nó đang hóng nghe ai nói chuyện mà thôi.

- Đôi mắt to màu nâu sẫm.

- Chiếc mũi lúc nào cũng ươn ướt, hít hít như muốn tìm kiếm vật gì.

- Mõm chú to và dài, mỗi khi chú ngáp lộ rõ mấy cái răng nhọn hoắt, cái lưỡi màu hồng hay lè ra ngoài.

b) Tả hoạt động của con chó

- Mực rất khôn ngoan, mỗi khi em vui bảo nó nằm xuống, hay bắt tay là nó làm liền.

- Chú là loài vật rất thính, khách lạ hay quen vào nhà chú đều phân biệt được hết. Khách lạ thì chú sủa những tràng dài như báo hiệu cho chủ biết, còn khách quen thì chú vẫy đuôi vui mừng chào đón.

- Mực thường ngủ ngoài hiên nhà để trông coi nhà. Không một tiếng động nhỏ nào mà chú không phát hiện được cả. Dù ai trong gia đình em đi đâu thật xa, thật lâu không về nhưng khi về đến cổng là con Mực đã nhảy ào ra mừng rỡ.

3. Kết bài

Em yêu con Mực như một người bạn thân của mình.

Bài làm mẫu

Nhà em không rộng lắm nhưng bố mẹ vẫn đồng ý cho em nuôi một con chó. Nó không chỉ trông giữ nhà cửa mà còn trở thành người bạn thân thiết của em sau mỗi buổi học căng thẳng.

Vào một buổi sáng cuối tuần đẹp trời, mẹ đi chợ và mang về cho em một con chó nhỏ mập mạp và rất đáng yêu. Em sung sướng chạy ra ôm nó vào lòng. Nhưng vì chưa quen nên nó kêu ăng ẳng và né tránh em. Phải một tuần sau, chú chó mới quen em và vẫy đuôi mỗi khi em đi học về hay cho nó ăn. Em đặt tên nó là Mực.

Mực thường ngủ ngoài hiên nhà để trông coi

Đến nay Mực đã cao lớn rồi, nặng gần mười ki-lô-gam. Toàn thân Mực được bao phủ một bộ lông màu đen. Cái đầu nó to như quả cam với hai cái tai lúc nào cũng cụp xuống, và chỉ dựng đứng lên khi nó hóng mọi người nói chuyện. Đôi mắt con Mực to tròn, màu nâu sẫm, luôn tinh tường nhìn ngắm mọi vật xung quanh. Chiếc mũi Mực lúc nào cũng ươn ướt, hít hít như muốn tìm kiếm vật gì. Mõm chú to và dài, mỗi khi chú ngáp lộ rõ mấy cái răng nhọn hoắt. Những hôm trời nắng nóng, cái lưỡi màu hồng của chú hay lè ra ngoài.

Em được bố chỉ cho cách dạy Mực từ những ngày đầu mới về nhà, nên chỉ sau một thời gian ngắn, Mực đã quen với nếp sinh hoạt của vật nuôi trong gia đình. Mực đi vệ sinh rất sạch sẽ, không bao giờ tè bậy. Tuần nào em cũng tắm cho Mực bằng loại xà bông riêng. Khi trời lạnh, em mặc thêm áo cho Mực. Những buổi chiều mát, em thường dắt Mực đi dạo phố. Chú tỏ ra vô cùng thích thú khi được chạy nhảy hít thở bầu không khí trong lành và nhìn mọi người tấp nập đi lại.

Mực là con vật rất thính, khách lạ hay quen vào nhà chú đều phân biệt được hết. Khách lạ thì chú sủa những tràng dài như báo hiệu cho chủ biết, còn khách quen thì chú vẫy đuôi vui mừng chào đón. Mực chưa bao giờ cắn ai hay làm cho bọn trẻ con sợ hãi. Nó thường sung sướng khi được thưởng cho những cục xương và đánh chén một cách ngon lành.

Buổi tối, Mực thường ngủ ngoài hiên nhà để trông coi. Có thể nói, không một tiếng động nhỏ nào mà chú không phát hiện được cả. Chú cũng không sủa bừa bãi, ầm ầm, chỉ khi nào thật cần thiết, chú mới cất tiếng sủa để báo hiệu cho nhà em.

Em rất yêu quý Mực. Có lần, em về quê thăm ông bà một tuần. Vậy mà, vừa đặt chân tới cổng, Mực đã lao ra vẫy đuôi mừng rỡ và dụi dụi vào chân em. Chắc nó cũng nhớ em nhiều. Em luôn chăm sóc và coi Mực như một người bạn thân của mình.

Leave a Reply