Văn tự sự - Hãy kể lại cho các bạn trong lớp nghe câu chuyện về một người bạn thân thiết, quý mến của em

Nguyễn Kim Sa, người bạn yêu thương của tôi

Nguyễn Kim Sa là người bạn thân thiết, quý mến của tôi. Chúng tôi kết bạn từ ngày học lớp Ba trường Tiểu học Kim Đồng. Suốt thời gian đó, nãm nào hai chúng tôi cũng được học cùng một lớp, chung một trường, đi về sớm tối có nhau, cả hai đều trở thành học sinh giỏi.

Sa là con út, bố mẹ cùng công tác ở sở Bưu điện thành phố. Anh trai là sĩ quan công binh. Chị gái đang học Cao đẳng Ngân hàng.

bạn thân thiết

Sa người thấp, béo tròn. Tóc cắt ngắn. Cặp mắt sáng tinh anh. Sa học đều các môn, khá nhất là các môn Toán, Lý, Hóa, tiếng Anh. Từ ngày lên lớp Bảy, Sa trở thành trung vệ của đội bóng "Cóc Vàng". Trận đấu gần đây nhất với đội bóng "Cá Heo" lớp 9A, Sa đã sút thủng lưới đội bạn, đem lại tỉ số 3/2 cho đội "Cóc Vàng". Bàn thắng vàng của Sa hôm ấy đã đem lại niềm tự hào cho toàn đội và cả lớp 9C. Thầy Thái chủ nhiệm cứ tấm tắc khen mãi: "Chỉ còn mấy giây nữa kết thúc trận bóng thế mà Sa đã làm đảo thế cờ, đội "Cá Heo" chết lặng".

Sa là một người tốt bụng, thân ái và nhiệt tình với bạn bè. Ai gặp khó khăn trong học tập, Sa giúp đỡ tận tình. Nãm học lớp 8, tôi bị ốm phải nằm viện, nghỉ học mất 10 ngày. Sa đã chép đủ bài cho tôi; suốt 2 tuần sau đó, ngày nào Sa cũng đến nhà giúp tôi "học đuổi" cho kịp chương trình. Sa nói một cách thân tình: "Chữ mình chưa đẹp, mong cậu thông cảm; cách trình bày giảng giải của mình chắc còn nhiều sai sót, mong cậu vui lòng". Nói rồi Sa cười, trông cái má lúm đồng tiền thật ngộ nghĩnh.

Sa có nhiều việc làm rất cảm động. Sa đã làm trực nhật lớp một tuần thay bạn Lê khi bạn ốm đi viện. Sa đã giúp cậu Hưng (học sinh chuyển trường) học môn tiếng Anh. Một hôm, tôi đang ở nhà thì Sa đến chơi. Sa xin phép mẹ tôi cho tôi được cùng Sa vào bệnh viện thăm cô Sáu, giáo viên dạy chúng tôi thời Tiểu học. Sa mang theo một gói quà 5 quả cam to. Nhiều lần hỏi chuyện lớp, chuyện trường, mẹ tôi vẫn nói: "Sa bạn con, việc gì cũng xử sự chững chạc như người lớn". Tôi vẫn thầm hứa với mẹ: "Mẹ ơi! Con sẽ noi gương bạn Sa, để trở nên con ngoan trò giỏi...".

Sa rất khiêm tốn. Đầu năm học, Sa được nhiều bạn giới thiệu làm lớp phó. Nhưng Sa đã chối từ và nói: "Rất cám ơn các bạn. Nhưng tôi đang làm tổ trưởng tổ ba, tôi lại có chân trong đội bóng "Cóc Vàng". Theo tôi, bạn Minh làm lớp phó là tốt nhất". Ý kiến của Sa đã được thầy chủ nhiệm chấp nhận.

Với tôi, Sa thật đáng yêu và đáng mến. Tinh bạn của tôi và Sa rất đẹp và thủy chung.

Leave a Reply