Văn tự sự - Mùa giáng sinh đáng nhớ

Đầu năm, lớp tôi có thêm một người bạn mới, một cô gái đễ thương. Chỉ mới gặp lần đầu thôi mà tôi và cô bạn ấy đã hợp nhau (chả là đầu giờ tôi nhanh miệng làm quen trước). Những lúc chờ đợi cô giáo, hàng xóm xôn xao như cái chợ, nhưng hôm nay lớp tôi yên lặng đến lạ thường. Tiết đầu tiên là tiết Văn của cô giáo chủ nhiệm. Cô Phượng khoan thài bước vào lớp. Có lẽ cô cũng ngạc nhiên trước sự yên lặng khác thường ấy.

Lòng nao nao nhớ mùa Giáng sinh năm nào

Đưa mắt lướt một vòng rồi cô cười thật tươi:

- Chào các em.

Trở lại bàn, chưa vội ngồi, cô khoanh hai tay - cô giáo chủ nhiệm của tồi có cái “tật” rất dễ thương, mỗi khi sắp nói một điều gì quan trọng, cô lại khoanh tay:

Trước khi vào buổi học, cô xin giới thiệu với cả lớp một người bạn mới: em Phan Hoàng Nhật Thanh.

Cô bạn mới đứng lên xoay ra sau gật đầu chào, rồi nhẹ nhàng ngồi xuống:

- Em Nhật Thanh vừa từ Anh trở về, sẽ “tạm trú” ở lớp ta suốt cả năm học...

Các em giúp đỡ bạn nhé!

Nhật Thanh đã vào lớp chúng tôi như thế. Bọn con gái làm quen vói nhau thật nhanh. Chẳng mấy ngày sau tôi đã thấy bạn ấy cười đùa, bá vai đám bạn chạy nhảy, ăn hàng.

Chỉ vài hôm là tôi đã lấy được “lí lịch trích ngang” của Nhật Thanh. Thanh theo ba mẹ định cư ở Anh từ năm lên 6 tuổi. Đây là lần đầu tiên về quê hương, Thanh nói tiếng Việt không rành. Thanh có thể “ngồi cùng chiếu” với mười tên giỏi Toán trong lớp, có thể hạ bọn khá Sinh ngữ bằng tỉ số tuyệt đối. Nhưng đến tiết Văn, Sử thì bạn ấy lại im thin thít. Vậy mà Nhật Thanh không mắc cỡ, bạn còn tỏ ra nôn nóng muốn học cho giỏi tiếng mẹ đẻ. Vì thế, Nhật Thanh cứ như là khách của lớp và là bạn thân nhất của tôi.

Cho đến một hôm, nhà trường thông báo về cuộc thi Chào mừng Giáng sinh. Lớp nào cũng háo hức chuẩn bị. Riêng lớp tôi thì định diễn kịch Tấm Cám. Có tiếng là “bà chằn” trong lớp nên tôi được mọi người đề cử vai Cám (Thật vô duyên! Nhưng như thế cũng vụi!). Còn Thanh thì được mọi người chọn làm vai Tấm (Thật đúng!). Cả lớp bàn tán xôn xao, y như cái chợ. Tôi nhìn Thanh cười, vì vở diễn này tôi và Thanh chơi hoài à. Riêng tiết mục Cắm hoa thì chắc phải hỏi tôi thôi! Tôi là “vô địch” cắm hoa đẹp mà, năm nào cũng giành huy chương vàng cho lớp. Chỉ có một tuần để chúng tôi tập dợt. Những ngày diễn tập thật vui.

Chúng tôi hồi hộp với bộ áo bà ba, chuẩn bị ra sân khấu. Ôi trời! Tôi chưa bao giờ thấy Nhật Thanh mạnh dạn đến thế! Cả lời thoại lẫn động tác, chúng tôi diễn cứ y như thật, không để ý đến xung quanh và vở kịch kết thúc bằng tràng pháo tay nồng nhiệt.

Đến phần thi Cắm hoa, lớp tôi cử Nhật Thanh. Ôi đào! Mấy ngày tập thì Thanh cứ vụng về mà hôm nay sao lại khéo tay đến mức lạ thường! Vậy là Thanh đã hơn tôi rồi! Bằng chứng là đầu năm “she” nhất như thỏ đế! Vậy mà bây giờ lại rất mạnh dạn tự tin!

Mùa giáng sinh đáng nhớ

Hạng nhất phần Diễn kịch: lớp 6/3

Hạng nhất phần Cắm hoa: lớp 6/3.

Trời! Tôi và Thanh nhảy cẫng lên. Không ngờ hai giải nhất ấy đều có phần của hai đứa. Tôi đề nghị Thanh lên nhận quà, Thanh cười nói: “Không! Chúng ta hãy cùng lên vì có công của bạn nữa mà!”.

Câu nói của Thanh làm tôi xúc động. Gói quà tuy không lớn nhưng đó là kỉ niệm đánh dấu tình bạn giữa tôi và Thanh ngày càng trở nên gắn bó hơn! Thanh mời tôi và các bạn trong lớp đến nhà Thanh ăn mừng. Giáng Sinh năm nay thật vui! Tôi tặng Thanh con thú nhồi bông còn Thanh tặng tôi con búp bê... Chúng lúc nào cũng có nhau như tôi với Thanh vậy...

Thời gian trôi... Chúng tôi bước sang năm học mới. Những lần tập dợt để dự thi Chào mừng Giáng sinh lại tiếp tục như năm nào. Vẫn là tôi, vẫn cái đêm mà tôi tặng Thanh con thú bông, chúng tôi lại ãn mừng. Nhưng niềm vui chỉ kéo dài thoáng mấy phút. Thanh bỗng trào nước mat và ôm chặt tôi. Thanh xúc động: “Đêm nay mình sẽ rời Việt Nam, với ba mẹ... Mình yêu bạn, Phương ơi!”. Nói xong, Thanh bỏ chạy... Chiếc taxi dã chở bạn xa vút. Tôi đứng thẫn thờ nhìn chiếc xe đi xa.

"Mở gói quà của Nhật Thanh... Đó là tấm thiệp có muôn ngàn vì sao với lời ghi: “Mong rằng tình bạn giữa chúng ta sẽ luôn sáng mãi như những vì sao này! Tạm biệt hạn thân nhất của Thanh”.

Lòng nao nao nhớ mùa Giáng sinh năm nào...

Leave a Reply