Văn Mẫu Tiểu Học
Mai ơi! Chị được mẹ mua cho cho chiếc cặp mới này!. Đó là tiếng khoe khoang của chị tôi. Vừa nghe tiếng gọi, tôi chạy xuống nhà ngay cùng chị xách cặp lên.
Hai chị em vừa xách cặp lên mùi thơm của vải mới đã bay vào mũi tôi.
Ngôi nhà em ở quay về hướng tây. Nhà nằm dưới một vườn cây râm mát. Nó luôn được hưởng những cơn gió nồm mát rượi.
Bóng mát của cây toả ra, trùm lên ngôi nhà hai tầng.
Đố các bạn biết trong phòng tôi có một đồ dung phát ra được âm thanh là gì không? À! Nó chẳng phải là đồ chơi, mà là một vật dung rất cần thiết cho học sinh bọn mình đó. Nó chính là một chiếc đồng hồ báo thức.
Năm học lớp Bốn, em đạt được danh hiệu “học sinh giỏi". Để khen thưởng cho em, vào đầu năm học lớp Năm, mẹ mua cho em chiếc cặp mới và em đang sử dụng cho đến hôm nay.
Ở sân trường em có rất nhiều cây toả bóng mát nhưng em thích nhất là cây phượng vĩ.
Không biết cây được trồng từ lúc nào mà giờ đây cây đã cao đến gác hai của trường em.
Trường em có rất nhiều cây tỏa bóng mát như, sa kê, đa, bồ đề,… Nhưng em vẫn rất thích một cái cây đã rất thân quen với chúng em từ năm lớp một đến bây giờ. Đó là cây bàng.
Trong sân trường em có trồng rất nhiều cây bóng mát nào là: cây phượng, cây me, cây bàng, cây trúc, cây cau... Nhưng em thích nhất là cây phượng được trồng ngay giữa sân trường.
Những buổi học căng thẳng khiến em ít quan sát cảnh vật chung quanh. Nhưng sáng nay thật lạ! Em muốn reo to lên khi bất chợt nhìn thấy phượng lấm tấm đỏ trên cành.
Hôm qua còn lấm tấm
Chen lẫn màu lá xanh
Sáng nay bừng lửa thẫm
Rừng rực cháy trên cành.
Đó là hình ảnh hành phượng vĩ dưới sân trường em ào một ngày hè tươi sáng. Và có lẽ đây là loài cây gắn bó với em nhiều nhất.
“Ve, ve, ve…” tiếng ve kêu râm ran làm em bật giác nhìn ra ngoài. Ôi, cây hoa phượng giữa sân trường em lúc này mới đẹp làm sao! Những tán hoa lớn xoè ra như muôn ngàn con bướm thắm đậu khít nhau.
Ô, cái gì thế này? Em bất giác kêu lên khi chợt nhận ra: một đoá phượng đỏ thắm đang khoe sắc dưới ánh nắng chói chang. Em vui mừng chạy thẳng lên lớp báo cho các bạn một sự kiện lớn: “Hè đã đến”
Mùa xuân, phượng ra chồi như những ngọn lửa hồng. Hè đến, phượng lại khoác lên mình chiếc áo xanh tự lúc nào. Rồi chợt vào một ngày hè oi ả, khi những chú ve bắt đầu cất tiếng hát thì từ trong tấm áo xanh loé ra một màu đỏ rực.
Gần bên trường em có một cây phượng già, tán lá sum suê, những khi đi học, gặp trời nắng to, em thường đứng dưới gốc cây để tránh nắng.
Không hiểu cây đã trồng được bao lâu rồi.
Đây là một câu ca dao - cũng là một cuộc đối thoại tay ba nhiều kịch tính.
Thoạt đầu đây là một cuộc tranh tài, khoe khôn, khoe giỏi của đèn và trăng (chắc là chẳng ai chịu kém cạnh, chẳng ai muốn thừa nhận bên kia).
''Mỗi câu chuyện cổ là cả một thế giới kì diệu''. Có thể nói đây là một khẳng định định đúng đắn và có nội dung khá sâu sắc và triết lí.
Khi ta bắt gặp một cuốn truyện cổ tích nào đó có thể hầu như ta luôn đọc các nhan đề từng câu chuyện trước tiên và mở những chuyện mình thích chứ không đọc theo một trình tự của truyện.