Văn nghị luận - Sự phê phán

Kẻ hay nói xấu thì thường kể lể, còn kẻ hay phê phán thì thường phân tích, trộn lẫn những nhận xét cay đắng trong ý kiến đánh giá của mình. Anh ta cứng nhắc, nghiêm khắc và nghiệt ngã. Khó ai có được đôi nét khả ái dưới mắt của anh ta. Anh ta chỉ biết nguyền rủa và quyết giành lấy phần thắng. Sự đánh giá của anh ta thường thường là cay đắng, thiếu công bằng và ác độc. Một nhà phê bình, nói rằng: “Blamesec ngồi trên cao, ghé con mắt kiêu ngạo nhìn xuống những ai than thở, cầu xin; những ai đang chịu nỗi bất hạnh, rồi phê phán, đánh giá, rồi hỏi rằng anh muốn gì? Đúng là kẻ tự cao hợm hĩnh!”.

Sự phê phán

Tất cả mọi người đều nhầm lẫn. Chỉ có mình anh ta là tài giỏi, là biết sống, là có niềm tin, là nắm mọi quyền hành. Chỉ có anh ta mới biết hết mọi người và có nghệ thuật điều hành công việc. Tại sao lại không hỏi ý kiến của anh ta nhỉ? Anh ta tin rằng, vì không nghe lời khuyên bảo mà mọi việc mới chẳng thành công.

Ngạo mạn, ganh ghét, ích kỉ và tàn nhẫn lạnh lùng... kẻ hay phê phán cũng đáng sợ chang khác gì kẻ tị hiềm. “Nếu quan sát, thấy những người, hoặc là không được khen thưởng, hoặc hay cằn nhằn suốt ngày, hoặc không bằng lòng bất cứ người nào, anh có thể hiểu rằng họ là kẻ không bao giờ bang lòng một điều gì cả”.

Lòng nhân ái khiến ta có trách nhiệm giúp đỡ những người còn có khuyết điểm. Đừng làm khó khăn cho hoạt động của người khác. Thật là lỗi lầm khi tự nhận mình là kẻ giám sát công khai một người nào đó.

Leave a Reply