Những ngày hè, trời nắng gắt, oi bức không thể tưởng được. Ngay cả cây cối cũng ngã rạp, cầu xin ông trời cho mưa xuống. Những bà bán bún bò tay đón khách, tay cầm chiếc nón lá quạt cho đỡ nóng. Cái nắng mùa hè làm cho ai cũng bực tức, cáu gắt.
Quê em là vùng đất nắng lắm mưa nhiều. Những cơn mưa đầu hè luôn mang lại sự tươi mát cho quê em. Chiều qua cũng có một cơn mưa như vậy.
Trời đang nắng to, khí trời thật ủ dột, oi bức, không có tới một gió nào thổi qua cả.
Trong cuộc sống của mỗi chúng ta, gia đình đóng một vai trò vô cùng quan trọng trong việc hình thành nhân cách con người. Đặc biệt môi trường gia đình bao giờ cũng có tác động hai mặt tới sự hình thành nhân cách.
Mỗi khi đi đâu xa, hình ảnh đầu tiên mà tôi nhớ đến là con sông quê hương. “Ơi, con sông quê, con sông quê !” Con sông ấy đã gắn bó với tôi bằng bao nhiêu kỉ niệm của thời thơ ấu.
Kho tàng tục ngữ kết tinh văn hóa Việt Nam, trí tuệ Việt Nam qua hàng ngàn năm lịch sử. Có biết bao lời khuyên đẹp, bài học hay chứa đựng trong tục ngữ của dân tộc ta.
Câu tục ngữ sau đây là một lời khuyên đẹp cần nhớ:
“Ở nhà...,
... giỏi hơn ta”
Quê hương – hai tiếng nghe sao thân thương chi lạ! Quê hương là nơi đã có nhiều kỷ niệm đẹp với chúng ta. Với mỗi người quê hương có thể là cánh đồng lúa trĩu bông, là con diều no gió bay cao trên bầu trời xanh thẳm…
Đất nước chính là nguồn cảm hứng vô tận của thi ca, của tâm hồn người nghệ sĩ. Từ xa xưa, ta bắt gặp hình ảnh đất nước trong những cánh cò trắng trên cánh đồng làng vào những chiều quê yên ả.
I. Mở bài:
Giới thiệu dòng sông quê hương. Chảy giữa những bãi mía bờ dâu xanh ngắt. Dòng sông như giải lụa đào vắt ngang tấm áo xanh của đồng bằng Bắc Bộ. Dòng sông gắn liền với thời thơ ấu của em.
Lập xuân, cánh đồng làng Hạ tươi đẹp hơn bao giờ hết, càng ngắm càng mê say.
Ruộng đồng làng Hạ thuộc loại bờ xôi ruộng mật, nhất đẳng điền trong vùng. Ruộng đồng thẳng cánh cò bay.
Mở bài:
- Trong cuộc sống quanh ta có rất nhiều gương sáng học sinh nghèo vượt khó học giỏi
- Những gương sáng ấy tiêu biểu cho ý chí và nghị lực vươn lên số phận.
Thân bài:
+ Trần Bình Gấm,học sinh trường chuyên Lê Hồng Phong, thành phố Hồ Chí Minh
Em lớn lên ở một xóm nhỏ với những con đường làng quanh co, với những cánh đồng lúa xanh tươi ...Cánh đồng ở làng em không rộng lắm nhưng đủ cho:
"Con cò mỏi cánh bay ngang
Dạt vào sóng lúa mênh mông sớm chiều"
Quê hương! Hai tiếng ấy cất lên thật thiêng liêng trong lòng mỗi con người. Quả đúng như vậy, hình bóng quê hương yêu dấu thanh bình, yên ả đã hằn sâu vào kí ức tuổi thơ em.
Mỗi người đều phải trưởng thành, dù muốn hay không. Trong quá trình đó, ta phải học hỏi thật nhiều để hoàn thiộn mình. Làm sao có thể tránh được lỗi lầm khi ai trong chúng ta cũng chưa nếm trải hết sự vô thường và vô biên của cuộc đời.
Từ xưa đến nay, môn Văn luôn chiếm một vị trí quan trọng trong đạo học. Văn chương giúp đời sống tinh thần của con người thêm phong phú hơn, giúp ta ứng xử lịch sự, văn minh hơn.
Diện tích nhà em không lớn lắm nhưng ông vẫn giành một khoảng nhỏ ở sân trước nhà để trồng vài chậu kiểng trang trí cho cảnh vật xung quanh ngôi nhà thân yêu. Đó cũng là nơi mà ông của em thường hay ra chăm sóc cây.