Hãy tả người bà của em

Đã bao năm nay, tôi được lớn lên trong vòng tay âu yếm, trong tình thương và sự dạy bảo ân cần của bà nội.

Bà tôi năm nay đã bảy mươi tuổi rồi đấy. Tuy tuổi đã cao nhưng trông bà còn khỏe mạnh lắm. Người bà dong dỏng cao, dáng đi thật khoan thai. Bà tôi ăn mặc rất giản dị nhưng vẫn đẹp. Đó là vẻ đẹp của người phụ nữ ở thành phố. Ai tiếp xúc với bà đều có cảm giác thân mật, gần giũ. Đặc biệt là giọng nói ấm với khuôn mặt phúc hậu và ánh nhìn từ đôi mắt rất hiền. Bà tôi sinh hoạt rất điều độ lại chăm tập thể dục nữa nên vẫn giữ được vẻ đẹp của thời con gái. Nước da trắng hồng và ít nếp nhăn khiến bà trẻ hơn tuổi 70. Mái tóc bà đã điểm hoa râm. Đôi mắt không còn sáng như trước nữa nên mỗi khi đọc sách bà tôi thường đeo kính. Đôi môi đã nhạt màu luôn hé nở những nụ cười đầy sức sống, truyền cho tôi một niềm tin vô tận. Nhưng tôi vẫn thích nhất là ánh mắt hiền từ của bà.

người bà của em

Từ ánh mắt ấy tỏa ra một tình yêu thương và một sự thân quen, gần gũi đến khó tả. ở cái tuổi bảy mươi, cai tuổi phải được sung sướng, an nhàn mới phải nhưng bà tôi lại tham công tiếc việc lắm. Hình như bản tính siêng năng thời trẻ của bà vẫn còn nguyên vẹn.

Hằng ngày, bà vẫn lau chùi nhà cửa sạch sẽ và chăm sóc tôi trong từng bữa cơm. Những lúc thong thả, tôi thường cùng bà vào vườn hoa chơi và được nghe bà ngâm thơ. Giọng bà thật tuyệt, bà nói ngâm thơ là sở trường của bà đấy. Ngoài những công việc nhà, bà còn tham gia các câu lạc bộ hội người cao tuổi. Mỗi buổi chiều đi học về, bà lại ôm tôi vào lòng rồi hỏi han về tình hình học tập hôm ấy, đôi mắt bà lại ánh lên niềm vui khi tôi được điểm mười.

Từ sự yêu thương chăm sóc của bà đã tạo nên trong tôi một người con ngoan, trò giỏi – cháu thảo. Tôi sẽ cố gắng học tập để trở thành người có ích cho xã hội và không phụ lòng mong mỏi của bà.

Leave a Reply