Nêu những suy nghĩ, cảm xúc của em về thầy cô, bè bạn, mái trường, tình thầy trò, ...

Không phải ngẫu nhiên, con người ta khi rời xa mái trường, xa quãng thời gian cắp sách đi học đều mang trong mình nỗi nhớ da diết về những ngày tháng hồn nhiên, ngây thơ bên trang vở nhỏ, cùng bao hoài bão, ước mơ lúc còn ngồi trên ghế nhà trường. Đấy là những kỉ niệm tươi đẹp, khó quên mà ai cũng mang theo suốt cuộc đời người. Và đối với tôi, thời được làm học sinh cấp ba có lẽ là quãng thời gian tuyệt vời nhất của tuổi học trò. Dưới mái trường THPT Chuyên Lê Khiết này, tôi đã lớn lên trong tình yêu thương, đoàn kết của thầy cô, bạn bè, học được bao điều mới mẻ, mà chắc chắn rằng, chúng sẽ là hành trang giúp tôi vững bước vào đời.

Nhớ khoảng thời gian hơn một năm về trước, lúc đấy tôi còn là tân học sinh của trường, vô cùng lạ lẫm nhưng cũng rất thích thú. Tôi được xếp vào lớp 10Anh1 cùng với những người bạn đến từ các huyện và thành phố ở cái tỉnh Quảng Ngãi nhỏ bé này. Lớp chúng tôi học ở dãy cũ nhất của trường, nhưng không vì vậy mà chúng tôi bớt háo hức hay hụt hẫng. Chính nhờ điều đó mà chúng tôi luôn có cảm giác tự hào về mái trường với bề dày thành tích, truyền thống dạy học và các thế hệ học sinh xuất sắc đã qua.

Mái trường

Mỗi ngày đến trường đối với tôi thật sự mà nói thì chính là niềm vui, niềm hạnh phúc lớn lao. Tôi yêu cái cổng trường rộng mở với dòng chữ “Trường THPT chuyên Lê Khiết” thật to, thật đẹp như luôn đón chào những cô cậu học sinh chúng tôi, yêu những thầy cô giáo ngày đêm tận tụy, miệt mài chèo lái con thuyền tri thức đưa học sinh cập bến bờ tuơng lai, yêu những bác bảo vệ với nụ cười hiền hậu, yêu những cây bàng già bao mùa thay lá, yêu cả tiếng trống trường rộn rã mỗi giờ tan trường,…. Và hơn thế nữa, tôi yêu lớp của mình!

Nhắc đến tập thể lớp, lòng tôi dường như đang nở hoa vậy. Nhớ những ngày đầu, hầu như ai cũng nhút nhát, còn ngại ngùng không dám nói chuyện. Đấy cũng chính là khoảng thời gian khó khăn nhất của chúng tôi. Chưa quen trường mới, bạn mới, chưa tiếp xúc nhiều với phương pháp giáo dục từ một ngôi trường chuyên, chúng tôi đã vô cùng hoang mang, lo sợ, cảm giác chênh vênh lắm! Ấy vậy mà, nhờ sự giúp đỡ nhiệt tình và những lời khuyên chân thành, đúng đắn của cô Thanh Hà_giáo viên chủ nhiệm năm lớp 10, chúng tôi đã vượt qua khoảng thời gian ấy một cách suôn sẻ, tốt đẹp. Để giờ đây, trải qua hơn một năm học tập, tập thể lớp chúng tôi đã trở nên thân thiết, gắn bó như anh em trong một gia đình. Chúng tôi đã cùng nhau dệt nên bao kỉ niệm tươi đẹp, bao khoảnh khắc đáng nhớ của tuổi học trò: từng tranh cãi, từng giận hờn, trêu chọc lẫn nhau, nhưng sau đó là sự quan tâm, chia sẻ và yêu thương; từng cùng nhau cố gắng học tập, hoàn thành những công việc, họat động Đoàn, lớp, và trải qua niềm vui sướng khi giành được những giải thưởng lớn nhỏ….. Trong tôi vẫn lưu giữ kỉ niệm về những buổi lao động vất vả nhưng đầy ắp tiếng cười, những buổi liên hoan văn nghệ sôi nổi, hay bạn bè cùng nhau tụ tập đá bóng, cả những giờ ôn tập giữa cái nắng trưa hè oi ả cùng với tiếng ve kêu râm ran trên chùm phượng vĩ đỏ rực…Tất cả đều là những khoảnh khắc thân thương, những cảm xúc rất thực, rất gần. Có thể nói, lớp chúng tôi với 35 cá thể riêng biệt, mỗi người một tính cách, ai cũng có ưu khuyết điểm riêng, nhưng chúng tôi đã hợp lại thành một tập thể vô cùng đoàn kết, vô cùng tuyệt vời! Tôi luôn tự hào và cảm thấy may mắn khi được học trong lớp 11Anh1 này.

Có lẽ không riêng gì tôi mà tất cả các thế hệ học sinh từng gắn bó với ngôi trường THPT Chuyên Lê Khiết này một tình cảm thật đặc biệt. Đây chính là môi trường tốt để chúng tôi có thể thỏa sức học tập,kết bạn và tiếp thu kiến thức. Chúng tôi nhận được sự dạy dỗ tận tâm, chu đáo của các thầy cô, mỗi thầy cô một phong cách, một phương pháp giảng dạy nhưng ở họ vẫn có chung tình yêu thương dành cho học trò của mình. Những bài giảng của thầy cô đều tràn đầy nhiệt huyết, tràn đầy lòng yêu nghề và vô cùng bổ ích, bên cạnh đó,thầy cô luôn mang đến cho chúng tôi những kinh nghiệm sống, những bài học làm người. Vì vậy,chúng tôi luôn cảm thấy thú vị, đầy hứng khởi khi được tiếp thu những kiến thức quý giá này. Ngoài quan tâm đến việc học, trường còn tạo nhiều sân chơi bổ ích cho học sinh để có thể thể hiện tài năng, tính sáng tạo của mình. Tôi vô cùng tự hào khi học sinh trường chúng tôi không chỉ học giỏi mà các họat động ngoại khóa cũng tham gia rất tốt. Điều này làm học sinh chúng tôi vô cùng phấn khích và có thêm động lực học tập hơn nữa.

Chỉ còn sắp sửa hơn một năm nữa là chúng tôi phải rời xa những tán bàng xanh, những mùa hoa phượng đỏ, xa mùi hoa sữa nồng nàn khi thu đến, xa tuổi học trò hồn nhiên, trong sáng, và xa mái trường mà tôi đã gắn bó suốt ba năm học để nhường chỗ cho những thế hệ mới với những con người mới. Trong lòng tôi bỗng dâng lên cảm xúc khó tả! Tôi tin rằng dù cho guồng quay thời gian cứ tiếp tục trôi đi nhưng chắc chắn những kỷ niệm dưới mái trường THPT Chuyên Lê Khiết này sẽ vẫn mãi vẹn nguyên.

Leave a Reply