Nghị luận xã hội - Tôi đâu muốn từ chối em...

Cùng vài người bạn, tôi thường đến Trung tâm nuôi dạy trẻ bị nhiễm AIDS để tổ chức sân chơi cho các em. Tôi biết, khi đã chọn công việc này tôi phải đặt mình vào vị trí một người bạn, người chị hòa đồng, giúp các em nhỏ bất hạnh giảm bớt sự tự ti, mặc cảm. Nhưng lần đó, tôi đã thật sự bối rối, không biết phải làm gì khi có một em nhỏ đang bị chảy máu mũi cứ nằng nặc đòi tôi bế. Gương mặt em thật tội nghiệp. Tôi muốn ôm em vào lòng, lấy khăn lau máu cho em, nựng đôi gò má bầu bĩnh của em, nhưng tôi đã... không làm được. Nỗi sợ hãi bị lây nhiễm căn bệnh thế kỉ khiến tôi từ chối em. Khi em bước đến gần tôi bằng những bước chân yếu ớt, tôi đã... bỏ chạy.

Tôi đâu muốn từ chối em

Tôi biết, với hành động bỏ chạy trước một đứa bé đang cần tình thương như thế, nhiều người sẽ lên án tôi. Nhưng tôi có thể làm gì khác hơn? Nếu đặt mình vào vị trí của tôi, các bạn có thể làm gì khác hơn?

Leave a Reply