Văn tự sự - Muối i ốt, ăn vô... đần độn

Vừa đi học về, tui ào xuống bếp. Tất cả còn lạnh tanh, chắc mẹ chưa về. Bụng réo ầm ầm, tui quyết định bới một tô cơm nguội. Nhưng nhìn quanh chẳng còn miếng đồ ăn nào. Sực nhớ bà ngoại tui thường có lúc ăn cơm với muối, “niềm dam mê khám phá” nổi lên, tại sao tui không thử bắt chước bà?

Muối i ốt

Lúi húi tìm hũ muối. Nó nằm ở ngăn dưới cùng của cái chạn. Xúc lên một muỗng, bỏ vô tô cơm, tui thấy là lạ, sao muối bữa nay lạt nhách? Làm hai muỗng, tình hình vẫn chẳng khá hơn. Vừa lúc ấy, nhỏ Tít em tui chạy đâu về: “ủa, sao chị Hai ăn cơm với phân đạm? Cái này mẹ mua về để tưới rau mà!” - “Ọ... ọe... ọe...”

Leave a Reply