Em hãy viết một đoạn văn tả chiếc đồng hồ treo tường

Mặc dù bố mẹ em đều có đồng hồ đeo tay, nhưng mẹ vẫn mua về một chiếc đồng hồ treo tường GIMIKO kiểu mới rất đẹp. Mẹ bảo chiếc đồng hồ này sẽ giúp con biết giờ giấc mà học tập, lao động và nghỉ ngơi. Em thích quá, tiến sát lại ngắm thật kỹ chiếc đồng hồ. Đồng hồ có hình chữ nhật đứng. Trông nó to như tờ lịch có hình Diễm Hương đang cầm một bó hoa treo trên tường nhà em. Ở mép ngoài được mạ bằng bạc óng ánh trông rất đẹp. Bên trong mép ngoài có một lớp khảm trai đủ màu sắc.

Em hãy tả quang cảnh nơi em ở lúc trời mưa

Mới đây trời hãy còn nắng ấm. Ông mặt trời còn đang tỏa những tia nắng gay gắt làm giòn khô những chiếc lá vàng đang rơi xuống mặt đất. Bỗng nhiên không biết tự phương nào những dám mây đen ùn ùn kéo đến, rồi từ từ che khuất ông mặt trời. Trời bắt đầu âm u rồi một tiếng sấm vang lên như tiếng hét của một con quái vật nào đó vang vang lên giữa một trời âm u, sám xịt. Rồi những giọt mưa li ti bắt dầu rơi và phát ra tiếng lộp độp … lộp độp. Có vài giọt nước mưa chảy dài xuống mái phên nứa.

Tả một ngày mới bắt đầu ở quê em

Nghỉ hè vừa qua, em được về quê ngoại và thưởng thức một buổi bình minh rực rỡ trên quê hương yêu dấu . Buổi sớm hôm ấy thật là đẹp! Trời vừa sớm nhưng em đã thức dậy đi dạo quanh làng. Tiếng gà gáy râm ran khắp xóm. Khi trời mát mẻ, không gian thoáng đãng. Một làn gió thoảng qua làm xao động cành lá để lộ ra những hạt sương sớm long lanh. Bầu trời cao, rộng mênh mông, đây đó một vài đám mây trắng lững lờ trôi. Từ các mái bếp, những làn khói nghi ngút bay lên hoà quyện với sương sớm tạo thành những dải lụa mềm uốn lượn trên bầu trời.

Viết một đoạn văn (ít nhất 10 câu) nói về cảnh đẹp nơi em ở (hoặc nơi em đã đến)

Quê tôi là một ngôi làng với những mái nhà nhỏ nhắn nhưng xinh xắn nằm sát dưới chân núi Hồng Lĩnh thơ mộng. Nơi đây đã từng lôi cuốn hấp dẫn bao du khách mọi miền đất nước đến ngoại cảnh. Hằng năm cứ vào dịp đầu xuân, hàng trăm khách thập phương lại tấp nập khăn áo lũ lượt kéo về trẩy hội chùa Hương.

Trong chương trình ngữ văn tiểu học, bài thơ nào đã để lại cho tâm hồn em ấn tượng sâu sắc, đẹp đẽ nhất. Hãy viết thư cho bạn cùng lứa tuổi để trao...

Mượn đặc điểm của loài cây làm hình tượng ẩn dụ nhằm thể hiện phẩm chất, cốt cách của một tầng lớp người hay một dân tộc là thủ pháp nghệ thuật thuộc hệ mỹ cảm của văn học phương Đông nói chung và văn học Việt Nam nói riêng. Nhất là trong chế độ phong kiến, con người luôn phải giấu đi cái tôi cá thể, thì thủ pháp nghệ thuật này càng được phát huy, làm nên một thời đại văn chương phi ngã. Các loài cây quí như: tùng, cúc, trúc, mai, sen, đào… trở thành hình tượng trung tâm, tượng trưng cho người quân tử, người trí thức phong kiến với phẩm chất thanh cao.

Nhân dân ta có câu tục ngữ "Có công mài sắt, có ngày nên kim". Hãy chứng minh câu tục ngữ trên

Trong cuộc sống, con người ta đều có những thành công đạt được và những ước mơ muốn vươn tới. Và để thực hiện được điều đó thì ta phải có lòng kiên trì, bền bỉ, nỗ lực. Chính vì vậy ông cha ta đã có câu : “Có công mài sắt, có ngày nên kim” để động viên, khích lệ hay nói một cách khác là khuyên răn con cháu, dạy bảo những kinh nghiệm trong đời thường, cuộc sống.

Hãy giải thích ý nghĩa của câu tục ngữ: Thất bại là mẹ thành công

Đã bao giờ bạn tự hỏi thành công là gì mà bao kẻ bỏ cả cuộc đời mình theo đuổi? Phải chăng đó là kết quả hoàn hảo trong công việc, sự chính xác đến từng chi tiết? Hay đó là cách nói khác của từ thành đạt, nghĩa là có được một cuộc sống giàu sang, được mọi người nể phục? Vậy thì bạn hãy dành chút thời gian để lặng mình suy ngẫm. Cuộc sống sẽ chỉ cho bạn có những người đạt được thành công theo một cách giản dị đến bất ngờ. Thành công là khi bố và con trai có dũng khí bước vào bếp, nấu những món ăn mẹ thích nhân ngày tám tháng ba. Món canh có thể hơi mặn, món cá sốt đáng lẽ phải có màu đỏ sậm thì lại ngả sang màu… đen cháy.

Kể lại một kỉ niệm đối với thầy hoặc cô giáo mà em yêu quí

Nếu có ai hỏi: “Người thầy, cô giáo em quý mến nhất trong suốt năm năm học tiểu học của em là ai ?” Thì em sẽ không ngần ngại mà trả lời ngay: “Đó là thầy Nha”. Người thầy giáo đã tận tình dạy dỗ em năm lớp một. Và với em đó cũng là người cha thứ hai của mình. Mặc dù bấy giờ thầy trò đã xa nhau. Nhưng những kỉ niệm sâu sắc năm em còn học lớp 1C của thầy thì không thể nào quên được. Ở lớp, em là đứa duy nhất viết tay trái nên thầy vẫn phải thường cầm bàn tay em nắn nót từng nét chữ.

Em hãy kể lại những kỉ niệm thời ấu thơ

Thời thơ ấu, mỗi khi nhắc đến ba từ ấy, trái tim em lại thổn thức. Bao nhiêu kỉ niệm tuôn trào nhưng chỉ có những cách diều là em nhớ mãi. Ôi! những cánh diều thuở nào. Nhớ những buổi trưa hè, lũ trẻ trong làng tụ tập lại thả nhiều thi. Chúng chạy lấy trớn để những cơn gió nồm nâng cánh diều lên. Ôi! Hạnh phúc biết bao khi thấy con diều của mình từ bay lên, đùa giỡn với cơn gió. Em cùng mấy đứa bạn trong xóm cùng nhau hò hét tranh đua.

Hãy miêu tả người mẹ lúc em bị ốm

Mẹ! Mỗi lần nghĩ đến công lao của mẹ, tôi lai khó trả lời. Mẹ là tia nắng sưởi ấm tâm hồn con, mẹ là ngọn gió quạt mát cho con mỗi khi chưa hè oi bức, là ngọn đèn thắp sáng đường con đi. Tóm lai, mẹ là người mà con yêu nhất. Mỗi đến một hôm, tôi mới tìm ra câu trả lời về mẹ. Đó là một ngày nắng đẹp, bầu trời cao vời vợi, thỉnh thoảng có những đám mây trắng bồng bềnh trôi qua. Nhưng tiếc thay tôi lai bị ốm. Tuy không nặng lắm, nhưng nó cũng đủ làm tôi phải nghỉ học. Mẹ rất lo lắng, đôi mắt trĩu buồn nhìn tôi.

Tả cảnh hoàng hôn trên làng chài ven biển

Quê tôi là một làng chài ven biển. Dân chài sống lam lũ quanh năm mà vẫn chẳng dư dật được bao nhiêu. Làng hướng mắt ra đón những cơn gió biển thổi vào thế nên bọn nhóc tụi tôi mới nhỏ ti mà đứa nào đứa nấy sạm đen vì nắng và gió biển. Vùng quê tuy nghèo nhưng không phải không có những niềm vui. Với tôi, kỷ niệm sâu sắc nhất chínhlà được ngắm cảnh hoàng hôn trên biển.

Hãy tả một cảnh hoàng hôn trên quê hương đất nước em

Khi ông mặt trời vội vã đạp xe về đỉnh núi phía Tây kết thúc cuộc hành trình dài, cũng là lúc tôi học bài xong chạy ra đầu làng để hít thở bầu không khí trong lành, mát mẻ. Chà, quê hương mình lúc này mới đẹp làm sao! Không gian thật thoáng đãng, không khí trong lành đến tuyệt vời. ầu trời cao xanh vời vợi, từng áng mây trắng mây hồng bồng bềnh trôi như đang đi du ngoạn. Những tia nắng vàng hoe như còn lưu luyến, bịn rịn đổ dài trên những cành cây, mái nhà và tràn xuống cả ao làng.

"Bầu ơi thương lấy bí cùng. Tuy rằng khác giống nhưng chung một giàn". Em hãy nêu nội dung của câu tục ngữ trên. Em hãy viết thêm một câu tục ngữ có ý...

Ca dao, tục ngữ đóng một vai trò rất quan trọng trong đời sống của những người dân Việt Nam. Những câu ca dao, tục ngữ thường đề cao những tình cảm, yêu nước thương nòi, thương người như thể thương thân, tình cảm dân tộc, yêu quê hương, tình cảm gia đình, anh em ruột thịt. Tiêu biểu trong đó là tình cảm gia đình, anh em ruột thịt. Tình cảm đó được khái quát qua câu tục ngữ: Bầu ơi thương lấy bí cùng. Tuy rằng khác giống nhưng chung một giàn. Chúng ta sẽ cùng nhau đi bình luận câu tục ngữ này để hiểu rõ đc ý nghĩa.Bầu và bí là hai giống cây khác nhau nhưng thường được người nông dân trồng chung trên một rẻo đất ở bờ ao, góc vườn; thường leo chung một giàn tre. Vì thế bầu và bí trở nên thân thiết, gần gũi.

Hãy kể lại một lần em gian lận khi làm bài thi mà em nhớ nhất

Tuổi thơ của tôi gắn với nhiều kỷ niệm đẹp: Kỷ niệm về thầy cô, về mái trường, kỷ niệm về những người bạn đã gắn bó với mình từ hồi lớp một. Có một kỷ niệm mà tôi luôn ghi nhớ. Đó là câu chuyện xảy ra giữa tôi và Mĩ Anh – người bạn mà tôi vô cùng quý mến. Câu chuyện xảy ra cách đây đã gần một năm. Giờ kiểm toán hôm ấy được cô giáo báo trước từ thứ sáu để cả lớp có thể chuẩn bị và ôn bài thật tốt.

Tưởng tượng mình là một chiếc lá ở trên cành. Em hãy kể lại tâm sự của mình

Cạnh con đường nhỏ, có một cây đại thụ lâu đời. Khi mùa xuân đến, những chiếc lá non bắt đầu vươn lên từ những cành cây và đón nhận những tia nắng mặt trời ấm áp. Một chiếc lá non vừa vươn mình và lần đầu tiên được ngắm nhìn mặt trời, nó chợt thốt lên: - Ôi chao, mặt trời thật đẹp, mình muốn được tỏa sáng rực rỡ như vậy! Mặt trời nhìn nó và nói: - Cháu chỉ là một chiếc lá, cháu không bao giờ có thể tỏa sáng được như ta đâu!