Văn Mẫu Tiểu Học

Kể lại chuyện mà em đã trải qua có nội dung như câu tục ngữ: "Có công mài sắt có ngày nên kim"

Hồi ấy, tập làm văn là một môn khó với em trong học kì lớp Bốn. Những khi cô trả bài, em thường thất vọng với bài điểm kém trên tay. Để nghĩ ra những lời văn hay, phù hợp với đề bài, em đã phải suy nghĩ rất nhiều nhưng những lời văn vẫn không thể trôi chảy. Vì vậy, em đã quyết tâm ôn tập để học môn văn tốt hơn. Các bạn đều rất ủng hộ ý kiến của em. ánh sáng đam mê học tập như đang chiếu rọi vào tinh thần em. Buổi tối, khi đã xong bài, em tranh thủ đọc thêm các sách văn, tham khảo một số bài văn mẫu, đôi khi còn làm thêm cả đề văn. Bố mẹ thấy vậy đều ủng hộ em nhưng đồng thời vẫn nhắc nhở em phải giữ gìn sức khoẻ. Em vui vẻ vâng lời. Được một vài ngày, bài tập ở lớp trở nên nhiều hơn nên thời gian để ôn tập ít dần đi. Vậy là việc ôn tập phải tạm ngưng mà các bài văn của em vẫn khá lên.

Tả vẻ đẹp sân trường Xuân Phương của em

Mỗi khi đến trường, thì nơi đầu tiên em đứng để nhìn là sân trường em.Sân trường em tuy nhỏ, nhưng trồng bao nhiêu là cây. Những cây cao được trồng trong bồn cây có gạch đỏ bao quanh nổi trên những ô gạch của sân trường thật là đẹp! Trồng dọc sân trường là một hàng cây cao và xanh. Cây đa cổ kính, trầm tư như một cụ già mãn chiều xế bóng. Cây hoa sữa lá xanh non, dáng gầy gầy, xương xương. Cây bàng cao cao, lá xanh màu ngọc bích. Cây phượng nở từng chùm hoa đỏ thắm...

Mượn lời cô bé trong truyện "Cô chủ không biết quý tình bạn" kể kại câu chuyện đó

Hàng ngày, khi đi học về, thường có những con vật bé nhỏ ra đón tôi. Nhưng giờ thì hết rồi. Tại sao ư? Các bạn hãy nghe câu chuyện sau nhé. Tôi có một chú gà trống, lông mượt, mào đỏ thắm, cựa sắc nhọn, nói chung là nó rất bảnh. Vào những sớm mai, nó thường đánh thức tôi bằng câu:

Thuật lại việc tốt mà em chứng kiến tại nơi em ở

Trong thành phố của chúng ta, có nhiều việc tốt xảy ra mỗi ngày. Một việc tốt mà em vừa được chứng kiến, tuy nhỏ bé nhưng để lại cho em một ấn tượng sâu sắc. Đã tới giờ đi học mà tôi vẫn chưa thấy Yến gọi, sốt ruột quá, tôi định xách cặp thì thấy Yến vừa chạy vừa thở bảo:

Em hãy kể lại câu chuyện "Sơn Tinh - Thủy Tinh" mà em đã được học

Ngày xưa, vào đời vua Hùng thứ mười tám, có một nàng công chúa rất đỗi xinh đẹp và nết na tên là Mị Nương. Nàng được vua cha yêu quí, chiều chuộng. Thấy con gái diệu của mình đã đến tuổi lấy chồng nên một hôm vua Hùng mở hội kén rể. Tất cả các chàng trai từ khắp mọi miền đất nước đều về đây so tài. Nhưng nổi bật nhất vẫn là hai chàng trai Sơn Tinh và Thuỷ Tinh.

Em hãy tả quang cảnh trường em trước buổi học

Bước vào trường em gặp ngay bác cổng trường đang mở rộng cánh tay xanh lá cây chào mừng học sinh. tiếp đến là một ưu điểm của trường em. Khu nhà chờ dài dẫn đường cho chúng em vào trường. Khu nhà chờ vừa giúp cho phụ huynh đón con em mình đượcdễ dàng hơn mà còn ngăn những tiếng ồn làm cho học sinh mất tập trung. Trước mặt em là phòng bảo vệ, phòng truyền thống với dãy nhà đẻ xe của thầy cô có mái hiên. trường em có ba toà nhà. bên phải là toà nhà hai tầng dành cho các em khối một, hai, ba. toà nhà này tuy cũ nhưng có rất nhiều phòng học. Các phòng học này rộng, được lát gạch đỏ tươi.

Em hãy tả chiếc cặp sách của em

Chiếc cặp có hình chữ nhật, rất nhỏ nhắn và xinh xắn. Trên cặp có ghi nhãn OCEANFLY, một hãng làm cặp rất nổi tiếng. Cô em thật tinh ý chọn cho em một chiếc cặp có gam màu sáng, hài hoà rất phù hợp với lứa tuổi của em. Nó còn được trang trí hình người đang phi ngựa nước đại và chữ viết đủ màu ngộ nghĩnh. Cặp làm từ vải bạt màu xanh tím than. Cặp làm từ vải bạt rất bền, không thấm nước và rất dễ lau chùi. Cặp có viền mép màu đen làm nổi bật cả màu xanh của cặp. Đặc biệt hơn, là nó có cả viền mép trang trí ô kẻ ca-rô xanh, trắng.

Hãy viết 1 bài văn tả nhân vật nàng tiên Ốc trong chuyện cổ tích "Nàng tiên Ốc"

Ngày xửa ngày xưa, ở một làng nọ, có một bà già không chồng cũng chẳng có một mụn con. Vì sống một mình nên bà rất vất vả. Tóc bà bạc trắng, làn da nhăn nheo, sạm đi vì mưa gió. Bàn tay bà đã nổi lên những đường gân xanh ngoằn ngoèo. Đôi mắt bà nhìn không rõ lắm nhưng ánh lên vẻ hiền từ. Bà thường đi mò cua, bắt ốc để nuôi sống bản thân…

Em hãy tả đêm trăng ở quê hương em

Ánh trăng hiện lên, in bóng dưới bờ ao gần nhà. Trăng soi sáng từng ngõ xóm, ngõ làng. Trăng càng lên cao,gió càng thổi mạnh hơn, ánh trăng càng sáng tỏ. ầng trăng tròn, trăng như một quả bóng mà lũ trẻ đầu làng đá lên trời. Lúc ấy, em như nghe văng vẳng bài thơ được phổ nhạc của Hoàng Trung Thông.

Tả cảnh quê hương em vào một đêm trăng lên

Buổi tối ngày hôm ấy mới đẹp làm sao. Tôi ra ngoài ban công nhìn ánh trăng tỏa. Trăng tròn vằng vặc từ từ bay lên theo gió. Ánh trăng sáng đến nơi nào, nơi đó cất tiếng hát, tiếng cười vui vẻ. Trăng đêm nay soi sáng khắp đất Việt Nam. Trăng sáng vằng vặc chiếu khắp thành phố, làng mạc, núi rừng, nơi quê hương thân thiết của mọi người. Trăng soi sáng những ống khói nhà máy chi chít, cao thẳm, rải trên đồng lúa bát ngát vàng thơm, cùng với nông trường to lớn, vui tươi.

Em hãy kể một câu chuyện về đức tính giản dị của Bác Hồ

Bà Nguyễn Thị Liên, nguyên cán bộ Văn phòng Phủ Chủ tịch, kể lại rằng: Khi làm việc ở Văn phòng, đôi khi bà còn đảm nhận việc khâu, vá quần áo, chăn, màn, áo gối cho Bác. Công việc này giúp bà có điều kiện được gần Bác và học tập được rất nhiều, nhất là đức tính giản dị, tiết kiệm. Áo Bác rách, có khi vá đi vá lại, Bác mới cho thay. Chiếc áo gối màu xanh hoà bình của Người thường được chú Cần (người phục vụ Bác) đưa bà vá đi vá lại. Cầm chiếc áo gối của Bác, bà rưng rưng nước mắt. Bà nói với chú Cần thay áo gối khác cho Bác dùng nhưng Bác chưa đồng ý. Người vẫn dùng chiếc áo gối vá

Kể một câu chuyện ngắn về Bác Hồ mà em đã được học

hời kỳ đó là tháng 6-1954. Sau chiến thắng Điện Biên chấn động địa cầu, Thủ tướng Phạm Văn Đồng dẫn đầu đoàn đại biểu Việt Nam tới Genève để đàm phán. Hội nghị kéo dài được gần một tháng thì các bên tạm nghỉ để về nước báo cáo lập trường các bên cho chính phủ mình. Trên đường về Việt Nam các bạn Trung Quốc đã mời phái đoàn Việt Nam nghỉ lại Trung Quốc. Phái đoàn Việt Nam do Chủ tịch Hồ Chí Minh và Đại tướng Võ Nguyên Giáp dẫn đầu.

Em hãy kể một câu chuyện về Bác Hồ mà em thích nhất

Vào những năm 1940 - 1941, đời sống người dân Pác Bó vô cùng cực khổ, lương thực chủ yếu chỉ là ngô. Có những gia đình thiếu đói, vào những ngày giáp hạt phải vào rừng để đào củ mài để kiếm sống qua ngày. Còn có những gia đình bốn đời truyền nhau một tấm áo chàm, miếng vá nọ chồng lên miếng và kia, đến khi nhìn lại thì không còn nhận ra đâu là miếng vải may từ lúc đầu tiên nữa. Người về nước trong thời điểm đó và chọn hang Cốc Bó làm nơi trú ẩn. Cuộc sống của Người kham khổ đạm bạc cũng chỉ cháo ngô và rau rừng như những đồng bào quanh vùng. Thấy Bác đã có tuổi, vất vả ngày đêm, lại phải ăn cháo ngô sợ Người không đủ sức khoẻ nên các đồng chí đã bàn nhau mua gạo để nấu riêng cho Bác. Biết vậy Người đã kiên quyết không đồng ý. Có lần ngô non xay để lâu ngày mới dùng đến, nấu cháo bị chua.

Bác Hồ của chúng ta không còn nữa nhưng hình ảnh Người còn sống mãi trong lòng em. Bằng tình cảm kính yêu và lòng biết ơn vô hạn, em hãy kể lại một...

Có một số người có ngôi cao, chức cả, sống trong sự trọng vọng, chiều chuộng của mọi người, thường xuyên được hưởng sự ưu đãi đặc biệt, lâu dần cũng quen đi mà không hề biết rằng mình đã nhiễm phải thói đặc quyền, đặc lợi. Suốt đời tâm niệm là người công bộc của nhân dân, lo trước thiên hạ, vui sau thiên hạ, Bác Hồ của chúng ta luôn luôn hòa mình vào cuộc sống chung của đồng bào, đồng chí, không nhận bất cứ một sự ưu tiên nào người khác dành cho mình.

Tả một loài hoa mà em thích

Trước hiên nhà em có trồng một chậu hồng nho nhỏ. Hoa hồng quả không hổ danh là nữ hoàng các hoa. Đó là cây hồng nhung. Hoa khoác lên mình bộ váy áo màu đỏ thắm, một màu đỏ thật sang. Nhưng bộ dạ hội đó còn lộng lẫy hơn vào buổi sáng, những hạt sương đọng trên cánh hoa như những viên kim cương lấp lánh trong nắng, điểm xuyến cho tà áo thắm đỏ rực rỡ. Cây hoa chỉ ra ba bông nhưng bông nào bông nấy đều đẹp mê hồn. Ba hông hoa như ba nàng công chúa xinh đẹp, kiều diễm.