Cho đoạn thơ "Đất nước bốn nghìn năm/ Vất vả và gian lao/ Đất nước như vì sao/ Cứ đi lên phía trước", em có suy nghĩ gì về hành trình lịch sử của đất nước, hãy trình bày bằng 1 đoạn văn diễn dịch 8-10 câu

GỢI Ý 1

- Giới thiệu tác giả, tác phẩm

- 2 câu đầu: đất nước Việt Nam có được như ngày hôm nay là cả một quá trình trải qua hàng ngàn khó khăn mới có thể đứng vững và tồn tại, phát triển đến bây giờ. Trải qua nhiều cuộc chiến tranh xâm lược, hy sinh biết bao xương máu của các anh hùng dân tộc, nếm trải hàng vạn cay đắng, khổ cực trước những nguy cơ nước mất nhà tan, nhưng người dân vẫn giữ vững tinh thần dân tộc, đánh đuổi quân xâm lược ra khỏi bờ cõi, khôi phục lại non sông cho đất nước...

- 2 câu tiếp: đất nước Việt Nam cứ thế mà đứng dậy, vươn lên sánh vai với các cường quốc năm châu, nỗ lực không ngừng để phát triển đất nước lớn mạnh hơn. Nhờ có tình yêu nước mãnh liệt, tinh thần dân tộc vô cùng cao nên nhân dân ta mới có thể bảo vệ được độc lập của đất nước, đưa đất nước lên một tầm cao mới...

- Liên hệ bản thân: giờ đây, đất nước đang ngày càng phát triển, thì là một học sinh, em sẽ cố gắng học tập thật tốt để sau này giúp đất nước lớn mạnh hơn nữa trong công cuộc xây dựng và bảo vệ đất nước. Em sẽ cố gắng để trở thành một công dân tốt trong tương lai để không phụ lòng những người đã hy sinh thân mình giữ nước được bình yên cho đến ngày hôm nay.....

Đất nước Việt Nam đứng dậy, vươn lên sánh vai với các cường quốc năm châu

GỢI Ý 2

Nhà thơ tin tưởng, tự hào về tương lai tươi sáng của đất nước cho dù trước mắt còn nhiều vất vả khó khăn. Và đất nước được hình dung bằng một hình ảnh so sánh thật đẹp mang nhiều ý nghĩa:

“Đất nước bốn nghìn năm

Vất vả và gian lao

Đất nước như vì sao 

Cứ đi lên phía trước”

Sao là một nguồn sáng lấp lánh, là vẻ đẹp vĩnh hằng vượt qua mọi không gian và thời gian. Sao cũng là hình ảnh rạng ngời trên lá cờ Tổ quốc. Qua đó, tác giả Thanh Hải bộc lộ niềm tự hào về một đất nước Việt Nam anh hùng và giàu đẹp. Đất nước mãi trường tồn và vĩnh cửu cùng vũ trụ, không bao giờ mất đi và không một thế lực nào ngăn cản được. Nhất định đất nước cũng phải tỏa sáng như những vì sao trong hành trình tới tương lai rực rỡ, đi đến bến bờ hạnh phúc. Đó là chí quyết tâm, niềm tin sắt đá, niềm tự hào lạc quan của cả dân tộc. Ở câu thứ hai, phụ từ “cứ” kết hợp với động từ “đi lên“ thể hiện quyết tâm cao độ, hiên ngang tiến lên phía trước, vượt qua mọi khó khăn. Cảm xúc của nhà thơ là cảm xúc lạc quan, tin tưởng, ngợi ca sức sống quê hương đất nước của dân tộc mỗi khi mùa xuân về.

Leave a Reply