Em hãy tả người mẹ của em
Trong gia đình, mẹ là người tôi yêu quý nhất. Mẹ đã tần tảo nuôi hai chị em tôi khôn lớn. Đối với tôi, mẹ là người phụ nữ thật tuyệt vời.
Mẹ tôi năm nay đã gần 40 tuổi, nhưng mẹ vẫn rất trẻ trung, duyên dáng. Mẹ có khuôn mặt thật hiền từ, phúc hậu. Mỗi khi cười, khuôn mặt của mẹ như những đóa hoa hồng nở rộ trước sớm mai. Đôi mắt của mẹ bị tật từ nhỏ nhưng không hiểu sao tôi lại càng thương mẹ hơn, có lẽ vì đôi mắt ấy tượng trưng cho sự đau khổ và mất mát, vì nó dạy cho tôi một bài học nhớ đời: đừng bao giờ chơi những trò nguy hiểm để rồi cũng phải đau khổ. Mái tóc mẹ xoã chấm ngang vai, mượt mà óng ả càng làm cho mẹ tăng vẻ cuốn hút. Hàm răng mẹ trắng tinh, thẳng đều như hạt bắp. Đôi mắt mẹ long lanh, dịu dàng đến khó tả, thấm đượm sự bao dung, âu yếm. Đôi mắt ấy đỏ hoe mỗi khi tôi ốm nặng. Đôi mắt ấy long lanh hạnh phúc mỗi khi chúng tôi vui, đôi mắt ấy an ủi, động viên mỗi khi tôi vấp ngã.
Công việc của mẹ tôi tuy khá bận rộn nhưng mẹ luôn chăm lo cho 2 chị em chúng tôi rất chu đáo, nhất là những bữa cơm mẹ nấu, lúc nào cũng tươm tất.
Ngoài việc làm mẹ, mẹ còn là cô giáo thứ hai của tôi. Mỗi khi tôi không hiểu bài, mẹ tận tình giảng giải. Lúc tôi còn bé tí xíu, mẹ chính là người đầu tiên cho tôi biết mặt các chữ cái. Mẹ hướng dẫn tôi cách cầm bút chính xác trước khi tôi bước vào lớp 1. Mẹ dạy cho tôi biết cái gì là tốt, cái gì là xấu để học hỏi và không nên làm. Mẹ thường xuyên kiểm tra sách vở của tôi để xem tôi học hành ra sao. Mẹ giám sát việc học của tôi rất chặt chẽ. Và cũng chính mẹ là người chăm lo cho tôi từng miếng ăn, giấc ngủ.
Mỗi khi tôi bị bệnh, mẹ luôn ở cạnh chăm sóc cho tôi từng li từng tí. Đêm đêm tôi lên cơn sốt, mẹ lại phải thức dậy để lấy khăn đắp lên trán cho tôi, lấy thuốc cho tôi uống.