Phân tích từng vẻ đẹp chung của ba nữ thanh niên xung phong (Những ngôi sao xa xôi - Lê Minh Khuê)

GỢI Ý 1

- Họ đều là những người có tinh thần trách nhiệm cao đối với công việc, dũng cảm, không sợ hi sinh (ở đây đầy bom Mĩ, cái chết có thể đến bất cứ lúc nào nhưng để mạch giao thông được thông suốt, các cô sẵn sàng cho việc ra trận địa). Phương Định từng nói: "Tôi có nghĩ tới cái chết...lần thứ hai" . Như vậy, họ đã đặt nhiệm vụ lên trên cả tính mạng mình. 

- Họ có tình yêu thương gắn bó, tình đồng đội sâu nặng. (Khi Nho bị thương, 2 người còn lại đã lo lắng, băng bó, chăm sóc Nho cẩn thận với một niềm xót xa như chị em ruột thịt, Phương Định hiểu cả tính tình, sở thích của từng người...) 

- Ở họ còn có nhiều nét chung của các cô gái trẻ, dễ xúc cảm, hay mơ mộng, dễ vui nhưng cũng dễ trầm tư. Họ rất nữ tính, thích làm đẹp cho cuộc sống của mình ngay cả trong hoàn cảnh ác liệt của chiến trường (Nho thích thêu thùa, chị Thao chăm chép bài hát, hay làm dáng, Phương Định thích ngắm mình trong gương, mơ mộng và thích hát)

GỢI Ý 2

Phân tích từng vẻ đẹp chung của ba nữ thanh niên xung phong

Vẻ đẹp chung của những cô gái thanh niên xung phong:

- Họ là những cô gái còn rất trẻ, giã từ quê hương, lên đường chiến đấu với tinh thần tự nguyện - đó là vẻ đẹp của cả thế hệ trẻ Việt Nam trong bước chân của những người lính hành quân ra trận, trong chiến tích hào hùng của lịch sử Việt Nam...

- Họ là những cô gái có tinh thần trách nhiệm cao, quyết tâm hoàn thành nhiệm vụ. Đặc biệt là lòng dũng cảm, sẵn sàng hi sinh, đối diện với cái chết mà không hề run sợ. Mặc dù hoàn cảnh vô cùng khốc liệt, thế nhưng, ngày đêm họ vẫn làm việc, phơi mình giữa mưa bom bão đạn. Họ luôn đối diện cận kề với cái chết, có ngày 5 lần, ít nhất là 3 lần...

- Họ có tình đồng chí, đồng đội keo sơn, gắn bó. Họ coi nhau như chị em trong một gia đình. Vẻ đẹp ấy gợi lên từ hình ảnh rất xúc động "...chỉ nhìn thấy hai con mắt lấp lánh". Tình đồng đội còn được thể hiện qua sự việc Nho bị thương, chị Thao và Phương Định lo lắng: người thì moi đất tìm Nho, người thì rửa vết thương, tiêm thuốc, pha sữa. Khi người phải trực điện thoại trong hang lại lo lắng cho hai người trên cao điểm......

GỢI Ý 3

- Họ đều rất trẻ

- Tinh thần trách nhiệm cao với công việc: làm việc một cách tự nguyện, luôn nhận khó khăn, nguy hiểm về mình: “Tôi một quả bom trên đồi. Nho hai quả dưới lòng đường. Chị Thao một quả dưới cái chân hầm ba – ri – e cũ”

- Dũng cảm: Trong lúc căng thẳng nhất, chị Thao móc cái bánh bích quy trong túi ra nhai. Họ nói đến công việc phá bom với giọng điệu bình thản: “Quen rồi. Một ngày chúng tôi phá bom đến năm lần. Ngày nào ít: ba lần”. Khi phá bom, bước tới những quả bom chưa nổ, họ không đi khom mà cứ đường hoàng, thẳng lưng bước tới

- Tình đồng đội gắn bó, thân thiết: hiểu được tính tình, sở thích của nhau, quan tâm chăm sóc nhau rất chu đáo. Phương Định bồn chồn, lo lắng khi chờ chị Thao và Nho đi trinh sát trên cao điểm. Khi Nho bị thương, Phương Định và chị Thao đã lo lắng, băng bó chăm sóc Nho cẩn thận với niềm xót xa như chị em ruột thịt và cảm thấy “đau hơn người bị thương”.

- Lạc quan, yêu đời: Nho thích thêu thùa, chị Thao chăm chép bài hát, Phương Định thích ngắm mình trong gương, ngồi bó gối mộng mơ và hát. Trận mưa đá ...

Leave a Reply