Tả cảnh một buổi sáng (hoặc trưa, chiều) trong vườn cây (hay trong công viên, trên đường phố, trên cánh đồng, nương rẫy)

Sáng chủ nhật hàng tuần, em thường được bố mẹ đưa đến công viên Thủ Lệ để tập xe đạp bởi em rất thích không khí trong lành, mát mẻ và khung cảnh yên tĩnh ở nơi đây.

Buổi sáng ở công viên Thủ Lệ

Người đầu tiên em gặp ở công viên là “bác cổng”, trông bác rất nặng nề. Trên đầu bác đội một chiếc mũ màu xanh, nổi bật hàng chữ trắng: “Công viên Thủ Lệ”. Hai cánh cổng đã được mở sẵn để chào đón mọi người vào công viên chơi. Công viên có rất nhiều con đường nhỏ, được lát bằng đá trắng, hai bên là những thảm cỏ xanh mướt xen kẽ những bồn hoa rực rỡ với đủ hình dạng, màu sắc khác nhau. Cô hồng nhung đẹp lộng lẫy trong bộ áo màu đỏ thắm, lóng lánh những giọt sương. Nụ hoa hồng màu ngọc bích đang hé nở như những cô gái e lệ nấp sau tà áo xanh của mẹ. Những chị hoa huệ trắng muốt, mảnh dẻ, kiêu kì dưới ánh ban mai. Những cô nàng hướng dương mặt mũi hớn hở, miệng cười toe toét, hướng về phía mặt trời. Thi thoảng lại thấy đám chị em nhà râm bụt quây quần bên nhau thủ thỉ chuyện trò. Cứ khoảng trăm mét lại có một bác bằng lăng đứng khiêm nhường hoặc một bác phượng già đang trầm tư suy nghĩ. Ven hồ là những bác xà cừ rắn chắc với những cánh tay to khỏe, chĩa ngang ra như đang soi gương. Rồi cả những chị liễu yểu điệu, thướt tha như những cô gái đang xõa tóc xuống mặt hồ. Mùi hương quyến rũ của các loài hoa thu hút các cô ong chị bướm rập rờn bay đến và các loài chim cũng đến cùng tấu lên khúc nhạc đón chào ngày mới. Sáng sớm, hồ Thủ lệ trong xanh, không một gợn sóng. Những chiếc xe đạp vịt nằm im như những con thiên nga đang nằm ngủ. Chiếc cầu trắng cong cong hình con tồm, vắt mình sang bờ bên kia. Trong chuồng, các chú khỉ, nai, gấu đều vừa thức giấc, uể oải như còn đang ngái ngủ. Những khu vui chơi bình thường nhộn nhịp là thế mà vào buổi sáng cũng yên tĩnh lạ lùng. Dường như tất cả đều đang chìm trong giấc ngủ vùi. Cả công viên rộng lớn như vậy mà thưa vắng bóng người, chỉ có vài bác đang tập thể dục. Xa xa, mấy cụ già vừa tản bộ, vừa trò chuyện. Em đạp xe chầm chậm theo con đường nhỏ, gió thu thổi nhẹ khiến cho ta có cảm giác hơi se lạnh. Lá vàng trút xuống con đường nhỏ làm cho con đường như được khoác vào một chiếc áo hoa vàng.

Khung cảnh công viên vào sáng sớm mùa thu mang một vẻ đẹp kì diệu. Em ra về mà trong lòng vẫn thấy luyến tiếc. Em mong sớm được trở lại sẽ được trở lại để đắm mình trong không gian yên bình ở nơi này.

Leave a Reply