Văn miêu tả - Em hãy tả con đường quen thuộc từ nhà đến trường

Lập dàn ý

1. Mở bài

- Con đường em định tả là con đường nào? (Nêu tên đường, nếu ở thành phố; hoặc đường làng, xã..: ).

- Em tả con đường ấy vào lúc nào? (Buổi sáng, lúc em đi học).

con đường làng thân thuộc

2. Thân bài

- Miêu tả những nét bao quát về con đường:

+ Địa điểm nhà em, trường em.

+ Con đường chạy qua những nơi nào?

+ Nó có đã lâu hay mới mở? Hình dáng của nó như thế nào (thẳng tắp hay cong cong, uốn lượn?).

- Miêu tả các bộ phận của con đường:

+ Mặt đường nhẵn nhụi hay gồ ghề? Được làm bằng gì? (bê tông, đường nhựa hay đường đất đỏ).

+ Hai bên đường có cây cối nhà cửa haỵ không?

+ Cảnh đi lại diễn ra trên đường như thế nào?

3. Kết bài

- Cảm nghĩ của em với con đường quen thuộc: như một người bạn thân yêu.

- Em gắn bó với con đường này ra sao?

Bài làm mẫu

"Quê hương" hai tiếng thân thương như khắc sâu vào tâm khảm mỗi chúng ta. Quê hương của em gắn liền với hình ảnh cánh đồng thẳng cánh cò bay, dòng sông nước chảy hiền hoà và đặc biệt là con đường quen thuộc đã in dấu chân em mỗi buổi đến trường.

Em và con đường đã trở thành đôi bạn thân thiết

Ra khỏi ngõ nhà em là gặp ngay con đường làng thân thuộc. Con đường xuyên qua làng được lát gạch vuông màu đỏ. Ngay cạnh con đường ở đầu làng một cây gạo đã khá già, sừng sững đứng bên vệ đường. Cứ mỗi mùa xuân đến, cây gạo lại trổ hoa đỏ rực cả góc trời.

Sáng sáng, khi ông mặt trời từ từ nhô lên khỏi rặng tre, con đường làng lại sáng bừng lên và nhộn nhịp bước chân. Lũ trẻ chúng em đổ ra đường đi học. Chúng em đi thành từng nhóm, tiếng nói cười vui vẻ làm con đường càng thêm nhộn nhịp. Những người lớn thì vội vã đi để bắt đầu một ngày làm việc mới.

Hai bên đường, những hàng cây nối đuôi nhau san sát, toả bóng mát rợp cả con đường. Trên cây những chú chim hót véo von tạo ra một bản nhạc giao hưởng. Những ngôi nhà mái ngói đỏ tươi, lấp ló sau những hàng cây xanh tốt. Mỗi buổi sáng đi trên con đường này, em lại được tận hưởng mùi hương lúa ngọt ngào cùng với làn gió mát rượi từ cánh đồng đưa lên.

Xa xa phía cuối con đường, em đã trông thấy ngôi trường hai tầng khang trang và nổi bật. Đang mải suy nghĩ vẩn vơ, thì tiếng trống trường đã vang lên giòn giã, thúc giục em rảo bước nhanh cho kịp giờ vào lớp.

Em và con đường đã trở thành đôi bạn thân thiết. Dù đi xa, được đi trên con đường đẹp hơn nhưng hình ảnh con đường làng quê vẫn in đậm mãi mãi trong kí ức của em.

Leave a Reply