Văn nghị luận - Con số không trên tuyết

Không có những tình tiết éo le, ngang trái nhưng câu chuyện vẫn có sức mạnh làm cho ta phải ngỡ ngàng, xúc động. Và ta cũng chợt giật mình mà nhận ra rằng có những lúc ta cũng như Cliff Evan, có nghĩa ta là nạn nhân của thói nhạo báng, lạnh lùng, nhưng đôi khi ta lại là họ - những kẻ vô tâm, vô tình đã giết chết cậu bé tội nghiệp kia. Đó là những cảm xúc, những suy nghĩ đầu tiên khi tôi đọc đến dòng cuối cùng của câu chuyện Con số không trên tuyết, một trong những câu chuyện ám ảnh hoài tâm trí tôi.

Con số không trên tuyết

Cliff Evan, cậu bé tội nghiệp cuối cùng đã chết. Sự cộng hưởng của hai cái băng giá, băng giá của đất trời và băng giá của lòng người đã giết chết em. Mười mấy năm qua, em tồn tại trên cuộc đời này như một thứ rong rêu bèo bọt. Người ta đã quên lãng em ngay cả khi họ thấy, họ gặp em. Tôi tự hỏi: Tại sao lại là như thế? Phải chăng đó là định mệnh đã an bài do một đấng tối cao sắp đặt. Theo dòng dẫn dắt của câu chuyện thì sự sắp đặt này chẳng phải là của đấng tối cao nào cả. Mà đó là của thói đời. Thói đời đã tạo nên thân phận.

Vì nghèo và quá nhút nhát nên Cliff Evan không thể hòa nhập được với cuộc sống. Những người xung quanh không hiêu, không chia sẻ nên đã loại trừ em. Những lời nói: “Trò bị câm, trò là một đứa ngu ngốc...” cứ lặp đi lặp lại đã làm cho em mất hết niềm tin vào chính bản thân mình. Điều suy nghĩ của tác giả rằng: “Một đứa trẻ chính là một sinh vật sống bằng lòng tin tưởng... Khi cuối cùng không còn lại gì trong Cliff Evan, thằng bé đã ngã xuống bên bờ tuyết và ra đi” dường như đã đánh thức tâm hồn tôi. Mà nói làm chi một đứa trẻ, ngay cả người đã trưởng thành cũng thế. Có thể không chết về mặt thể xác nhưng tâm hồn ai đó sẽ chết dần chết mòn nếu như họ là nạn nhân của thói nhạo báng, thói lạnh lùng.

Câu chuyện đã giúp tôi hiểu được tình yêu con người là nguồn mạch của sự sống. Nếu như Cliff Evan được sống trong yêu thương thì mọi sự sẽ khác đi nhiều. Tình yêu thương là liều thuốc giúp con người đứng vững được trong cuộc sống vốn nhiều biến động. Hãy biết quan tâm, chia sẻ và hãy biết yêu thương! Đó là điều tôi đã học được từ câu chuyện này.

Leave a Reply