Văn tả con vật - Em hãy tả con gà trống

Lập dàn ý

1. Mở bài

- Giới thiệu con gà trống nhà em (hoặc nhà hàng xóm).

2. Thân bài

Tả hình dáng

- Gà đã nuôi gần một năm nên đã lớn, đẹp mã. Dáng vẻ oai vệ: hai chân dang rộng, ngực nở.

- Gà to khỏe nhưng gọn gàng mềm mại, toàn thân như một mũi tên thuôn dài. Gà khoác chiểc áo rực rỡ.

- Đuôi gà: cong mượt, nhiều màu pha lẫn, óng ánh.

- Chân gà khỏe, ngắn, nhọn, cựa chìa ra như lưỡi gươm.

Em hãy tả con gà trống

Tả hoạt động

- Chuẩn bị gáy: cúi đầu xuống.

- Càng gáy, đầu càng cất cao, cố bạnh ra.

- Tiếng gáy đạt đến độ vang nhất thì nhỏ dần.

- Nghỉ một lát, gà trống lại gáy tiếp. Trời sáng hẳn, gà trống ngừng gáy, vỗ cánh bay xuống đất, cùng đàn gà đi kiếm ăn.

3. Kết luận

- Gà trống như chiếc đồng hồ báo thức mọi người thức dậy đón chào ngày mới và làm việc.

- Em yêu quý con gà trống.

Bài làm mẫu

Nhà em có nuôi một đàn gà gồm gà mái và gà trống. Nhưng em vẫn thích nhất là chú gà trống oai vệ.

Từ khi chào đời khỏi quả trứng mà gà mẹ ấp, tính đến nay nó đã được gần một năm tuổi. Với dáng vẻ mập mạp, rắn rỏi, chú gà như một dũng sĩ cường tráng. Nó có một bộ lông nhiều màu sắc, mượt mà. Đôi mắt nâu nâu, xanh xanh, tròn xoe luôn quan sát động tĩnh xung quanh để bảo vệ đàn gà. Đôi cánh của nó úp sát vào thân. Hai cái chân như hai chiếc đũa.

Trên hai chiếc đũa ấy có các cặp cựa cứng như chì, chìa ra như lưỡi gươm và ở dưới có bàn chân ba ngón xoè ra giúp chú gà đứng vững trên mặt đất. Nổi bật nhất là chiếc đuôi với một túm lông màu đen pha xanh, óng ánh. Cái lông đuôi ấy của chú vươn ra phía sau và cong lại hình cánh cung trông thật oai vệ. Đặc biệt, cái mào đỏ chót trên đầu chú chính là cái vương miện để chú có dịp làm duyên với các cô gà mái. Chả thế mà quanh chú lúc nào cũng kè kè bên mấy cô gà mái.

gà mái và gà trống

Niềm kiêu hãnh của nó chính là tiếng gáy. Mọi sức lực và sự nhanh nhạy của chú gà trống dồn hết vào tiếng gáy sang sảng mỗi buổi sáng. Ngày nào cũng vậy, khi đồng hồ điểm năm giờ, cũng là lúc Khoẻ cất cao tiếng gáy. Đầu tiên là tiếng vỗ cánh phành phạch, sau đó mới vang lên âm thanh dõng dạc: "Ò ó o". Điệp khúc ấy ngân xa và vang động cả xóm, đánh thức mọi người tỉnh dậy, chuẩn bị cho một ngày mới bắt đầu. Khi bắt đầu gáy, cổ gà cúi xuống lấy hơi. Sau đó, càng gáy, đầu chú càng cất cao, cổ bạnh ra. Khi tiếng gáy đạt đến độ vang nhất thì nhỏ dần, nhỏ dần rồi im lặng. Và rồi, như là nghỉ để lấy hơi, một lát sau, chú lại gáy tiếp, âm vang và giòn giã hơn. Đến khi trời sáng hẳn, chú mới ngừng gáy, vỗ cánh bay xuống đất, cùng đàn gà đi kiếm ăn.

Gia đình em đều yêu quý chú gà này luôn dành cho nó nhiều thức ăn hơn. Thỉnh thoảng, ông còn tiêm phòng cho nó và cả đàn gà để chúng chống chọi với các bệnh dịch. Thời gian rảnh rỗi, em thường vác cuốc ra vườn đào giun đãi chú bữa ăn thịnh soạn, để chú luôn mạnh khoẻ và xứng đáng với vai trò thủ lĩnh đàn gà.

Leave a Reply