Văn tả người - Em hãy tả một bác nông dân đang cày ruộng

Lập dàn ý

1. Mở bài

- Giới thiệu bác nông dân được tả:

- Hoàn cảnh gặp gỡ bác nông dân? Bác xuất hiện cùng hình ảnh con trâu như thế nào?

2. Thân bài

- Tả hình dáng bác nông dân:

+ Những đặc điểm cụ thể: thân hình, nước da, khuôn mặt.

- Thân hình vạm vỡ, khoẻ mạnh.

bác nông dân đang cày ruộng

- Nước da đen rám nắng. Khuôn mặt nhễ nhại mồ hôi nhưng vẫn mỉm cười chào hỏi mọi người. Bác tập trung công việc cao độ.

+ Quần áo, mũ của bác nông dân:

- Bác mặc chiếc áo đen đã bạc màu, ướt đẫm mồ hôi. Chiếc quần vải màu đen dày dặn được xắn cao, trên đầu bác đội một chiếc mũ đã cũ.

- Tả hoạt động của bác nông dân:

+ Đôi tay cứng cáp điều khiển cái cày một cách khéo léo. Một tay cầm chuôi cày, còn tay kia thì cầm cái roi dài để phết vào mông trâu.

+ Theo lưỡi cày, đất được lật lên ngọt xớt, phơi mình trên thửa ruộng chạy dài, thẳng tắp.

+ Mặt bác nhễ nhại mồ hôi, nhưng bác vẫn cùng con trâu tiếp tục cày xong thửa ruộng.

- Thái độ làm việc của bác nông dân: hăng say, chăm chỉ.

3. Kết bài

- Khâm phục và yêu quý bác nông dân.

- Bác là người anh hùng trong lao động.

Bài làm mẫu

Em sinh ra ở một vùng quê, quanh năm những người nông dân thức khuya dậy sớm, bán mặt cho đất, bán lưng cho trời để làm ra hạt gạo trắng ngần. Vì vậy, hình ảnh bác nông dân cày ruộng trở thành một kí ức sâu sắc, khiến em vừa yêu thương vừa khâm phục.

người nông dân đang say mê làm việc

Trên cánh đồng mênh mông trước mặt, những người nông dân đang say mê làm việc. Người thì đắp đập, be bờ, người thì cày, bừa hay làm sạch cỏ dại. Gần chỗ em đứng nhất là bác Năm, bác họ nhà em đang cùng con trâu cày nốt thửa ruộng.

Năm nay, bác Năm đã ngoài bốn mươi tuổi. Dáng người bác cao lớn, vạm vỡ. Trên khuôn mặt chữ điền là đôi mắt to và sáng. Da bác sám nắng, tay chân chắc nịch. Bác mặc chiếc áo đen đã bạc màu, ướt đẫm mồ hôi. Chiếc quần vải màu đen dày dặn được xắn cao, trên đầu bác đội một chiếc mũ đã cũ. Đôi tay cứng cáp của bác điều khiển cái cày một cách khéo léo. Một tay bác cầm chuôi cày, còn tay kia thì cầm cái roi dài để phết vào mông trâu khi nào trâu lười biếng. Theo lưỡi cày, đất được lật lên ngọt xớt, phơi mình trên thửa ruộng chạy dài, thẳng tắp. Thỉnh thoảng bác lại quất nhẹ vào lưng trâu để nó đi nhanh hơn. Con trâu mộng to béo, da đen nhánh kéo cầy, lật bao nhiêu lớp bùn đất. Đường cày thẳng tăm tắp. Bác nhoài người ra phía trước, đến đầu bờ, bác nhấc cày lên cho trâu quay lại rồi cày tiếp. Khi cày đã thấm mệt, bác dừng lại nghỉ ngơi. Bác ngồi dưới một gốc cây to nghỉ ngơi, lôi một chai nước ra uống từng ngụm mát lành. Con trâu được nghỉ cày, sung sướng khoan thai, vẫy đuôi gặm cỏ. Mặt trời giờ đã lên cao, ánh nắng rải chan hoà khắp thửa ruộng. Mặt bác nhễ nhại mồ hôi, nhưng bác vẫn cùng con trâu tiếp tục cày xong thửa ruộng.

Nhìn những luống cày thẳng tắp và niềm say mê lao động của bác Năm, em thầm khâm phục và cảm ơn những người nông dân như bác. Với sự khéo léo và cần mẫn, họ đã làm nên những mùa màng bội thu, mang lại sự ấm no, niềm vui hạnh phúc cho mọi người, mọi nhà.

Leave a Reply