Viết 1 đoạn văn nêu cảm nhận của em về mẹ

Tôi rất thích viết văn, nhưng tôi lại sợ những bài văn về mẹ. Mẹ tôi chẳng có nét gì đẹp cả. Tại sao tóc mẹ không phải là tóc dài và mượt như dòng suối? Tại sao đôi mắt mẹ không to và đen láy? Tại sao đôi má mẹ không phải là hồng và làn da không phải là trắng muốt? Tôi bế tắc trong bài văn miêu tả về mẹ.

Cảm nhận về người mẹ của em

Và cuối cùng, giải pháp mà tôi chọn là lấy đôi mắt cô Tấm, khuôn mặt nàng công chúa ngủ trong rừng và làn da của nàng Bạch Tuyết để tạo nên hình ảnh của mẹ. Tôi tưởng tượng ra một người mẹ còn rất trẻ, xinh đẹp tuyệt trần và hạnh phúc bíết chừng nào với những suy nghĩ ấy. Bài văn của tôi được điểm cao và dĩ nhiên tôi rất hài lòng.

Những lần sau đó, tôi quyết định viết thật nhiều về mẹ. Tôi đi tìm tất cả những vần thơ, những lời văn đẹp nhất, ngọt ngào và bay bổng nhất để tặng mẹ. Mẹ khen tôi, đôi môi mẹ cười, những sợi tóc bay phảng phất sau khuôn mặt, đôi tay khô ráp xoa lên đầu tôi đầy âu yếm. Nhưng, tôi đã không thể vui trước những lời khen ấy, vì tôi thấy đôi mặt của mẹ không cười. Lần đầu tiên tôi có cảm xúc thật về mẹ. Thì ra những gì tôi viết là giả dối, những gì tôi víết đã làm mẹ buồn.

Từ giây phút ấy, đôi mắt mẹ lúc nào cũng hiện lên trong tâm trí tôi. Tôi ở một mình nhưng vẫn cảm nhận được hơi ấm của mẹ kề bên, đôi môi mẹ thật dịu ngọt, đôi mắt mẹ sáng ngời tình yêu thương. Đó là niềm hy vọng cho ước mơ của tôi, đó là sự chia sẻ thầm lặng và kín đáo những nỗi buồn trong lòng tôi.

Quan trọng nhất đôi mắt mẹ luôn mang đến cho tôi những cảm xúc thật, dạy cho tôi sự trung thực khi cầm bút. Đó mới thực sự là điều cần thiết cho bản thân mỗi con người và là một ánh sáng dẫn đường cho tôi và ước mơ bé nhỏ của tôi.

Con đi tìm mẹ cho những bài thơ

Nhưng tìm hòai mà không trọn vần trọn điệu...

Tôi muốn víêt rất nhiều về mẹ, nhưng cho đến bây giờ tôi vẫn sợ khi cầm bút víêt về mẹ, có lẽ vì:

Mẹ của con chỉ có một mà thôi

Thơ về mẹ không thể có hai lời

Lỡ víết sai rồi

Đôi mắt mẹ buồn không...?

Leave a Reply