Văn Mẫu Lớp 11
(...) Ở câu thứ nhất của đoạn trích ta gặp một sự khẳng định có tính chất mở đựờng cho cách lập luận và tạo ra cảm xúc của bài thơ: đời anh là một trái tim. ở các dòng thơ thứ 5, 8, 11, 14 các cụm từ nếu trái tim anh được lặp lại nhiều lần.
I. MỞ BÀI
Honoré de Balzac là nhà văn hiện thực lớn của Pháp, được xưng tụng là “bậc thầy của chủ nghĩa hiện thực” (F. Engels) và đã để lại một công trình văn học đồ sộ: bộ tấn trò đời với 97 quyển tiểu thuyết
Victor Hugo là một nhà văn lớn của nước Pháp và của nhân loại tiến bộ. Ông sống gần suốt thế kỉ XIX, thế kỉ nhân dân Pháp luôn luôn nổi dậy làm cách mạng, chống cường quyền, đòi tự do, dân chủ. Victor Hugo chiến đấu không mệt mỏi cho hạnh phúc loài người.
- Bài thơ được sắp xếp liền mạch 8 dòng, không chia thành các khổ thơ. Toàn bài thơ gồm hai câu lớn, mỗi câu 4 dòng thơ, gần như gồm hai đoạn. Mỗi đoạn đều bắt đầu băng cụm từ Tôi yêu em, và làm cho ý thơ như ào ạt trào lên, con sóng sau to hơn con sóng trước.
Vừa gặp Rô-mê-ô tại buổi dạ hội, bây giờ về phòng, đứng bên cửa sổ nhìn ra vườn trong đêm thánh vắng, tưởng không có ai, nàng đã thốt lên thành tiếng nỗi niềm riêng (nghĩ là chỉ vừa đủ tai mình nghe, nhưng Rô-mê-ô nghe thấy, và do tính ước lệ của sân khấu nên khán giả cũng nghe được)
... Khán giả được chứng kiến tâm hồn say đắm của Rô-mê-ô trước nhan sắc người đẹp trong không gian thơ mộng ngay sau khi chàng vừa gặp gỡ Giu-li-ét ở buổi dạ hội. Rô-mê-ô có tám lời thoại ở cảnh này, nhưng quan trọng hơn cả là lời thoại đầu tiên cũng là lời thoại dài nhất.
Sê - khốp bước vào hoạt động văn học khi trong văn học Nga, tiểu thuyết đã đạt được nhiều thành tựu rực rỡ gắn liền với những tên tuổi bậc thầy như: Ph. Đô-xtôi-ép-xki, L. Tôn-xtôi,... Trong khi đó, truyện ngắn Nga mặc dù đã từng có một truyền thống tốt dẹp qua những khởi đầu thiên tài của A. Pu- skin, V. Go-gôn,...
Truyện ngắn Người trong bao (1898) được viết trong thời kì chế độ nông nô chuyên chế ở Nga đang đi vào giai đoạn khủng hoảng nặng nề, trầm trọng. Để kéo dài những ngày tàn, chính quyền Nga hoàng đã ban hành nhiều chính sách cực kì phản động.
Pu-skin không chỉ là “Mặt trời của nền thi ca Nga” ở tư cách công dân mà còn là thi sĩ ca hát tình yêu. “Hầu như tình yêu, tình bạn luôn luôn là những tình cảm chi phối nhà thơ nhiều nhất và là ngọn nguồn trực tiếp nhất của hạnh phúc và đau khổ của cả đời ông...
Có thể nói tình yêu đó là một chủ đề vĩnh cửu. Thi ca thế giới đã có nhiều bài thơ tình trác tuyệt. Nhung thơ tình của Pu-skin lại có một sức quyến rũ đầy bí ẩn. “Điều bí ẩn ấy - theo Bi-ê-lin-xki - trước hết, không phải ở trong nghệ thuật kết hợp những từ ngữ ngoan ngoãn theo cấu trúc vần luật
Pu-skin là nhà thơ của thời đại. Ông sinh ra và lớn lên trong thời đại cả nước Nga đang bị đè nặng bởi ách thống trị của chế độ nông nô chuyên chế. Trong khi ở Tây Au những cuộc cách mạng tư sản đã nổ ra ở Anh, ở Pháp thì ở nước Nga, các Nga hoàng A-lếch-xan I, Ni-kô-lai I vẫn ra sức duy trì củng cố chế độ này.
Ông Goriô bây giờ đã chết, nằm trong quan tài, nhưng vẫn cứ là nhân vật trung tâm của đoạn trích, cũng như ông là nhân vật trung tâm của tiểu thuyết. Nhà văn dùng nhiều biện pháp nghệ thuật nhằm khắc họa đậm nét số phận bi đát của ông, nạn nhân đau khổ của thói đen bạc.
Trong cuộc đời, có cái chết được người đời truyền tụng và lịch sử ghi nhớ mãi mãi. Nhưng biết bao cái chết vô danh, bi thảm bị vùi sâu vào dĩ vãng “không một tiếng vang...”. Xúc động trước những cái chết bi thảm, vô danh của những chàng thủy thủ vùi thân nơi đáy biển.
Như một người hấp hối yêu cuộc đời mình sắp mất; khi đã bị tước đoạt tự do và dân chủ, người ta mới cuống cuồng đấu tranh cho những gì mình đã từng có... Cuộc đời cứ lặng lẽ trôi theo những dòng chảy nghịch lí như thế.
- Hoàn cảnh tạo ra tình yêu:
+ Tình yêu được nảy sinh trong lần gặp gở tình cờ, ngẫu nhiên giữa hai con người thuộc hai dòng họ có mối thù truyền kiếp không biết tự bao giờ. Nơi gặp nhau là một buổi lễ hội hóa trang được tổ chức tại nhà Ca-piu-lét, đối thủ của gia đình Rô-mê-ô.