Văn Mẫu THCS

Văn tự sự - Tình yêu cuộc sống

Cuộc sống với đầy những khó khăn thử thách có lúc đã khiến tôi tưởng chừng gục ngã và buông xuôi tất cả. Thế nhưng ngay chính những lúc ấy lời khuyên của cô, người cô thân yêu hiền dịu, lại vang lên, nâng đỡ tôi tiếp tục đứng lên và tìm lại niềm vui trong cuộc sống.

Văn tự sự - Buổi học định mệnh

Cách đây vài năm, một cô giáo được phân công đến giúp đỡ cho các em học sinh tại một bệnh viện lớn trong thành phố. Công việc của cô là dạy kèm chó các em học sinh đang phải nằm viện ở đây để giúp các em không bị tụt lại quá xa so với chương trình học khi các em hồi phục sức khỏe và có thể quay trở lại trường.

Văn tự sự - Vĩnh biệt ngài "Tôi không thể"

Lớp Bốn mà cô Donna đang dạy cũng giống như bao lớp học khác mà tôi đã gặp qua. Học sinh ngồi thành năm dãy, mỗi dãy gồm sáu bàn. Bàn giáo viên được đặt ở vị trí đối diện. Có một bảng không để dán các bài làm của các em học sinh.

Văn tự sự - Thầy giáo mới (thứ ba 18)

Thầy giáo mới, ngay từ sáng hôm nay đã làm cho tất cả chúng tôi đều rất thích. Khi chúng tôi đang lần lượt vào lớp, và thầy đã ngồi vào chỗ của mình, chốc chốc chúng tôi lại thấy những học trò của thầy năm ngoái, đi qua đều bước vào cửa chào thầy: “Chào thầy ạ! Chào thầy Pécbôni ạ!

Văn tự sự - Nhật kí cho con trai

Con yêu của bố mẹ! Hôm nay, mẹ bắt đầu viết nhật kí cho con, khi con được 23 tuần tuổi trong lòng mẹ. Mỗi khi có điểu gì bố mẹ muốn nhắn nhủ với con, hoặc khi con vui buồn trong đời, bố mẹ sẽ ghi lại như những lời tâm sự cùng con và để con lưu lại những kỉ niệm từ thuở ấu thơ đến lúc trưởng thành

Văn tự sự - Trận đánh trên không

Cảm giác đầu tiên của Quỳnh khi nhìn thấy những chiếc máy bay địch không phải là sự căm thù mà là một sự ghê tởm. Nó giống như lúc anh bắt gặp một con chuột cống rất to đang đùa nghịch trên tấm chăn bông sạch sẽ của mình.

Văn tự sự - Xe tăng xung trận

... “Anh biết không, chúng tôi chỉ vừa kịp triển khai đội hình, tôi nhìn ra đã thấy xe tăng địch từ phía sau cái mỏm đồi thấp, bò ra... Tôi hét lên: “Đồng chí trung úy”. “Con cọp!”. “Tiến lên! - trung úy quát - hết tốc độ!...”.

Văn tự sự - Má đánh rồi

... Rổ khoai đã gần hết, con Bé chưa kịp nói ý nghĩ thương má của mình với đàn em thì từ phía Bà Mi, bỗng súng nổ rộ lên, bat đầu là những tiếng súng thường nghe chắc nịch. Bà cháu kéo cả ra sân. Không gian lặng hẳn lại. Nhường cho tiếng súng dội về mỗi lúc mỗi căng.

Văn tự sự - Bóng mát khuyết danh...

Sáu năm sau từ ngày rời ngôi trường đại học này tôi có dịp trở lại ngôi trường. Tôi đứng chờ cháu tôi ở cổng. Chợt tôi nhận ra mình và nhiêu người đang đứng dưới bóng mát một cây bồ đề. Tôi nhớ lại chuyện cũ...

Văn tự sự - Cuộc sống tươi hồng

- ... Alô! Quang hả? Bài vở đến đâu rồi? - Em... Cho chú mày thêm một tuần nữa. Không gởi bài đừng trách sao mấy anh đăng tên Quang Lười lên hai trang báo số đặc biệt tháng ba nghen!?

Văn tự sự - Hoa hồng tặng mẹ

Anh dừng lại tiệm bán hoa để gửi hoa tặng mẹ qua đường bưu điện. Mẹ anh sống cách chỗ anh khoảng 300km. Khi bước ra khỏi xe, anh thấy một bé gái đang đứng khóc bên vỉa hè. Anh đến và hỏi nó sao lại khóc.

Văn tự sự - Bến đỗ

Chiều, bầu trời ảm đạm, xám xịt những áng mây bập bềnh trôi trên những tàn cây bạch đàn rũ lá. Tượng đài Tổ quốc ghi cong đứng thẳng, lặng lẽ, trang nghiêm. Dưới đó, xung quanh là hàng hàng lớp lớp những nấm mồ liệt sĩ. Nơi nghìn thu yên nghỉ của những người con anh hùng đất nước

Văn tự sự - Thầy của tôi

Lúc ống kính quét xuống hàng khán giả thì tôi nhận ra một khuôn mặt quen quen. Xem cuộc thi đường lên đỉnh Olimpia nhưng tôi cứ mong chờ ống kính lại hướng xuống phía khán giả. Khi thí sinh có tên, Tin trả lời chính xác một câu hỏi khá hóc búa thì tiếng vỗ tay ầm ầm.

Văn tự sự - Cục gôm mòn vẹt

Trong lớp tôi Donnie là cậu bé tính tình ngượng nghịu. Nỗi sợ hãi về sự thất bại đẩy cậu xa lánh bạn bè đang say sưa chơi đùa. Thỉnh thoảng tôi mới có thể “nặn họng” Donnie để nghe được vài câu trả lời ấp úng. Đơn giản chỉ vì cậu bé sợ trả lời ấp úng. Đơn giản chỉ vì cậu bé sợ trả lời sai.

Văn tự sự - Đương đầu cuộc sống

Khi lên ba tuổi thì Alison Lapper được đưa ra biển chơi cùng những đứa trẻ tàn tật khác ở trường từ thiện Chailey Heritage mà cô bé đang được nuôi nấng. Đấy là một trong những lần hiếm hoi mà cô bé xuất hiện ở nơi công cộng.