Hãy phân tích sự cảm nhận về thời gian của Xuân Diệu qua đoạn thơ sau: Xuân đương tới, nghĩa là xuân đương qua, ... Khắp sông núi vẫn than thầm tiễn biệt... (Vội vàng - Văn 11, Nhà Xuất bản Giáo dục, 1999, trang 124)

Đề bài

Hãy phân tích sự cảm nhận về thời gian của Xuân Diệu qua đoạn thơ sau:

Xuân đương tới, nghĩa là xuân đương qua,

Xuân còn non, nghĩa là xuân sẽ già,

Mà xuân hết, nghĩa là tôi cũng mất.

Lòng tôi rộng, nhưng lượng trời cứ chật,

Không cho dài thời trẻ của nhân gian

Nói làm chi rằng xuân vẫn tuần hoàn,

Nếu tuổi trẻ chẳng hai lần thắm lại!

Còn trời đất, nhưng chẳng còn tôi mãi,

Nên bâng khuâng tôi tiếc cả đất trời;

Mùi thảng năm đều rơm vị chia phôi

Khắp sông núi vẫn than thầm tiễn biệt...

(Vội vàng - Văn 11, Nhà Xuất bản Giáo dục, 1999, trang 124)

Xuân đương tới, nghĩa là xuân đương qua

DÀN Ý

Các ý chính:

1. Nêu ngắn gọn về nhà thơ Xuân Diệu và thơ ông trước Cách mạng, vị trí của đoạn trích.

- Ngô Xuân Diệu (1916 - 1985) - “nhà thơ mới nhất trong các nhà thơ mới” (Hoài Thanh), làm thơ, viết văn, nghiên cứu, phê bình văn học, dịch thuật. Trước Cách mạng, có hai tập thơ Thơ thơ, Gửi hương cho gió, tập văn xuôi Phấn thông vàng.

- Đoạn trích trong bài Vội vàng, rút trong tập Thơ thơ (1938).

2. Hai câu đầu đoạn trích: Thời gian đi qua rất nhanh không thể gì níu kéo.

3. Sáu câu tiếp: Thiên nhiên vũ trụ vô hạn, tồn tại vĩnh cửu, trong khi đó cuộc đời của con người có hạn. Vì vậy Xuân Diệu cảm thấy lo lắng, băn khoăn, có thể nói là hốt hoảng trước hiện thực phũ phàng, có ước vọng hành động chạy đua với thời gian.

4. Hai câu tiếp: Xuân Diệu rất nhạy cảm với thời gian qua đi (“Mùi tháng năm đều rớm vị chia phôi - Khắp nui sông vẫn than thầm tiễn biệt”).

5. Tất cả các ý trên đều nói lên một điều: Xuân Diệu có ý thức khẳng định cái tôi cá nhân. Người đọc cũng cảm nhận được Xuân Diệu là một con người ham sống, yêu đời, luôn mong muốn giao hòa với đời, với mọi người.

Leave a Reply