Nghị luận xã hội - Lời hứa và niềm tin

“Ông có giúp tôi không?” (đó là nhan đề câu chuyên, cũng là câu duy nhất mà người cha ấy nói khi mọi người cố ngăn ông lục lọi đống gạch vụn đổ vỡ của ngôi trường sau trận động đất. Người cha ấy đã xác định một mục tiêu duy nhất: tìm, tìm và tìm để biết chính xác: “Con tôi sống hay đã chết?”. Và “ông đào 8 tiếng... rồi 12 tiếng... rồi 24 tiếng... rồi 36 tiếng...”. Tôi có thể tưởng tượng ra được đôi bàn tay rướm máu, những giọt mồ hôi nóng bỏng lăn trên gương mặt lo lắng của ông. Từ đâu mà người cha ấy có được lòng kiên trì và can đảm đến vậy? Có lẽ vì lời hứa với con trai của mình: “Dù có xảy ra chuyện gì thì cha sẽ luôn bên con”. Rồi cuối cùng ông tìm ra cậu bé! Khi được cứu, cậu đã nhường các bạn mình ra trước và cậu tin chắc rằng: thế nào cũng có cha bên cạnh!

Lời hứa và niềm tin

Một người trao và giữ lời hứa, một người đặt hết niềm tin vào lời hứa đó. Có thể chính điều ấy đã giúp cả hai vượt lên được lúc gian nguy nhất, khi mà ranh giới giữa sự sống và cái chết đã rất gần. Biết giữ và biết tin vào lời hứa xuất phát từ lòng yêu thương chân thành sẽ là sợi chỉ nhiệm màu kết nôi cuộc sông của mỗi chúng ta.

Thuở tôi học mẫu giáo, cha vẫn thường chở tôi đi học và hứa sẽ đón tôi lúc tan trường. Có một lần, tan trường đã lâu rồi vẫn không thấy bóng dáng cha đâu. Tôi chờ, mặc cho tiếng cười trêu ghẹo của mấy đứa được đón về sau cùng. Vì tôi tin cha sẽ đến. 60 phút. Và cha tôi đến thật. Tôi đã tin là như thế mà.

Lên cấp hai, một lần tôi bị ốm nặng. Bên ngoài trời mưa to như muốn trút nước xuống đầu người, gió hú từng cơn. Vậy mà cha tôi đã đội mưa, mua gừng về nấu cho tôi một nồi cháo thật nóng. Bệnh làm miệng tôi đắng nghét, không muốn ăn món gì cả, nhưng tôi đã ăn rất ngon cháo cha nấu.

Tôi bây giờ 19 tuổi, còn cả con đường dài phía trước. Sẽ có những niềm vui, vinh quang lẫn nước mắt, những lần vấp ngã nhưng tôi tin bàn tay chắc chắn của cha sẽ đỡ lấy vai tôi.

Bên ngoài trang sách, cuộc sống vẫn trôi đi, nhưng tôi tin, cái thời gian riêng mà sách tạo ra trong tâm hồn mỗi người vẫn còn đó, yên bình và sâu sắc. T. Parker đã nói: “Quyển sách tốt không phải là quyển sách suy nghĩ giùm bạn mà là quyển sách làm bạn suy nghĩ”.

Đúng thật, đọc xong quyển sách này, tôi đã phải suy nghĩ nhiều điều, những điều đã qua và những điều đang chờ tôi phía trước.

Leave a Reply